Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

Thư giãn


Tiếng Anh Theo Kiểu Việt Nam 

Cãi lộn tiếng Anh 

- Một đôi vợ chồng mới qua Mỹ được ít lâu, lại hay cãi vã đòi ly dị, bỏ bụng lắm bấy lâu bị vợ lấn lướt nên nói:
 -Sugar you you go, sugar me me go! 
( Đường cô cô đi, đường tôi tôi đi!) 
Cô vợ:
 - You think you tasty?
 (anh nghĩ anh ngon lắm hả ?)
 Anh chồng :
 -I love toilet you go go! 
( tôi yêu cầu cô đi đi!)
 Cô vợ:
 -You think you are belly button of dance pole?You live a place mokey cough flamingo crows, clothes house country!
 ( Anh nghĩ anh là cái rốn của vũ trụ hả? Anh sống nơi khỉ ho cò gáy, đồ nhà quê)
 Anh chồng đáp lại :
 -You onion summer three dowm seven up. No enough listen.
 ( Cô hành hạ tôi ba chìm bảy nổi. Thôi đủ rồi nghe)
 Cô vợ mếu máo:
 -Me take you, you poor storn spinach two table hand white!
 (Tôi lấy anh, anh nghèo rớt mồng tơi, hai bàn tay trắng!)
 Anh chồng thấy tội bèn nói -You eat criminal so, no star where, we can do again from first.
 (Em ăn gian quá, không sao cả, mình có thể làm lại từ đầu) 
Cô vơ nguôi giận: 
-I no want salad again!
 ( em không muốn cải với anh nữa) 
  Sưu tầm

Quốc Tế lao động 1/5

Ngày nghỉ của tầng lớp không bao giờ dám nghỉ.


Ngày 1/5 phải là ngày dành cho các tầng lớp cán bộ viên chức, những doanh nhân thành đạt, học sinh, sinh viên....còn với công nhân, những người nghèo khó, những lao động tự do họ vẫn làm việc cực nhọc vất vã, tìm miếng cơm manh áo hằng ngày...hầu như họ không dám nghỉ. Ngày này là cái ngày đáng sợ nhất đối với họ...họ sợ bị  mất một ngày lương...rồi lấy gì mà ăn mà sống.Giấc mơ cũng chỉ là giấc mơ...đó cả một quá trình tranh đấu đòi bình đẳng, đòi tự do....đòi được nghỉ của cái ngày dành cho chính họ mà họ không bao giờ dám nghỉ.

Lịch sử ngày Quốc tế Lao động


Lịch sử ngày Quốc tế Lao động 1-5


MỘT CUỘC ĐẤU TRANH ĐÒI NGÀY LÀM 8 GIỜ TẠI QUẢNG TRƯỜNG HAYMARKET, MỸ.
Hằng năm, người lao động trên toàn thế giới lại cùng nhau kỷ niệm ngày Quốc tế Lao động 1/5. Tại Việt Nam, đây là một ngày mà mọi người dân ai ai cũng được nghỉ ngơi, vui chơi không phải làm việc. Tuy vậy, không phải ai cũng biết được lịch sử cũng như ý nghĩa trọng đại của ngày Quốc tế Lao động, nhất là các bạn trẻ thế hệ 8X, 9X.
Trong cuộc đấu tranh giữa tư bản và lao động, vấn đề thời gian lao động có ý nghĩa quan trọng. Ngay sau khi thành lập Quốc tế I năm 1864, Mác coi việc rút ngắn thời gian lao động là nhiệm vụ đấu tranh của giai cấp vô sản. Tại Đại hội lần thứ nhất của Quốc tế Cộng sản I họp tại Gieneve (Thụy Sĩ) tháng 9/1866, vấn đề đấu tranh cho ngày làm việc 8 giờ được coi là nhiệm vụ quan trọng.
Khẩu hiệu ngày làm 8 giờ sớm xuất hiện trong một số nơi của nước Anh, nước có nền công nghiệp phát triển sớm nhất. Yêu sách này dần lan sang các nước khác.
Do sự kiện giới công nhân viên chức Anh di cư sang Mỹ, phong trào đòi làm việc 8 giờ phát triển mạnh ở nước Mỹ từ năm 1827, đi đôi với nó là sự nảy nở và phát triển phong trào Công đoàn. Năm 1868, giới cầm quyền Mỹ buộc phải thông qua đạo luật ấn định ngày làm 8 giờ trong các cơ quan, xí nghiệp thuộc Chính phủ. Nhưng các xí nghiệp tư nhân vẫn giữ ngày làm việc từ 11 đến 12 giờ.
Năm 1884, tại thành phố công nghiệp lớn Chicago, Đại hội Liên đoàn Lao động Mỹ thông qua nghị quyết nêu rõ: "...Từ ngày 1/5/1886, ngày lao động của tất cả các công nhân sẽ là 8 giờ". Sở dĩ ngày 1/5 được chọn bởi đây là ngày bắt đầu một năm kế toán tại hầu hết các nhà máy, xí nghiệp ở Mỹ. Vào ngày này, hợp đồng mới giữa thợ và chủ sẽ được ký. Giới chủ tư bản có thể biết trước quyết định của công nhân mà không kiếm cớ chối từ.
Ngày 1/5/1886, do yêu cầu của công nhân không được đáp ứng một cách đầy đủ, giới công nhân trên toàn nước Mỹ đã tham gia bãi công nhằm gây áp lực buộc giới chủ thực hiện yêu sách của mình. Đầu tiên là cuộc bãi công tại thành phố Chicago. Khoảng 40 nghìn người không đến nhà máy. Họ tổ chức mit-tinh, biểu tình trên thành phố với biểu ngữ “Từ hôm nay không người thợ nào làm việc quá 8 giờ một ngày! Phải thực hiện 8 giờ làm việc, 8 giờ nghỉ ngơi, 8 giờ vui chơi!” Cuộc đấu tranh lôi cuốn ngày càng đông người tham gia. Cũng trong ngày hôm đó, tại các trung tâm công nghiệp khác trên nước Mỹ đã nổ ra 5.000 cuộc bãi công với 340 nghìn công nhân tham gia. Ở Washington, New York, Baltimore, Boston... hơn 125.000 công nhân giành được quyền ngày chỉ làm 8 giờ.

KHẨU HIỆU ĐÒI NGÀY 8 GIỜ LÀM VIỆC, 8 GIỜ NGHỈ NGƠI, 8H VUI CHƠI.
Những cuộc biểu tình tại Chicago diễn ra ngày càng quyết liệt. Giới chủ đuổi những công nhân bãi công, thuê người làm ở các thành phố bên cạnh, thuê bọn khiêu khích và cảnh sát đàn áp, phá hoại cuộc đấu tranh của công nhân. Các xung đột xảy ra dữ dội khiến hàng trăm công nhân chết và bị thương, nhiều thủ lĩnh công đoàn bị bắt... Báo cáo của Liên đoàn Lao động Mỹ xác nhận: "Chưa bao giờ trong lịch sử nước Mỹ lại có một cuộc nổi dậy mạnh mẽ, toàn diện trong quần chúng công nghiệp đến như vậy".
Ngày 20/6/1889, ba năm sau "thảm kịch" tại thành phố Chicago, Quốc tế cộng sản lần II nhóm họp tại Paris (Pháp). Dưới sự lãnh đạo của Frederic Engels, Đại hội lần thứ nhất của Quốc tế Cộng sản II đã quyết định lấy ngày 1/5 hàng năm làm ngày biểu dương lực lượng và đấu tranh chung của tầng lớp vô sản các nước.
Từ đó, ngày 1/5 trở thành Ngày Quốc tế Lao động, ngày đấu tranh của giai cấp công nhân, ngày nghỉ ngơi và biểu dương lực lượng, ngày hội của công nhân và nhân dân lao động toàn thế giới.
Năm 1920, dưới sự phê chuẩn của Lê Nin, Liên Xô (cũ) là nước đầu tiên cho phép người dân được nghỉ làm vào ngày Quốc tế Lao động 1/5. Sáng kiến này dần dần được nhiều nước khác trên thế giới tán thành.
Tại Việt Nam, sau khi Đảng Cộng sản Đông Dương ra đời (1930), giai cấp công nhân Việt Nam đã lấy ngày l/5 hàng năm làm ngày đỉnh cao của phong trào đấu tranh chống thực dân, đế quốc, giành độc lập - tự do - dân chủ, giành những quyền lợi kinh tế - xã hội. Trong thời kỳ trước Cách mạng tháng Tám, việc kỷ niệm ngày Quốc tế Lao động 1/5 phần nhiều phải tổ chức bí mật bằng hình thức treo cờ, rải truyền đơn. Năm 1936, do thắng lợi của Mặt trận bình dân Pháp và Mặt trận dân chủ Đông Dương, ngày Quốc tế Lao động lần đầu tiên được tổ chức công khai tại Hà Nội, thu hút đông đảo các tầng lớp nhân dân tham gia. Đặc biệt, ngày 1/5/1938, một cuộc biểu tình lớn gồm hàng chục ngàn người đã diễn ra ở khu Đấu xảo Hà Nội với sự tham gia của 25 ngành, giới: thợ hoả xa, thợ in, nông dân, phụ nữ, người cao tuổi, nhà văn, nhà báo... Đây là cuộc mit-tinh lớn nhất trong thời kỳ vận động dân chủ (1936 - 1939), một cuộc biểu dương sức mạnh đoàn kết của nhân dân lao động do Đảng lãnh đạo. Nó đánh dấu một bước trưởng thành vượt bậc về nghệ thuật tổ chức và lãnh đạo của Đảng ta.
Ngày nay, ngày Quốc tế Lao động đã trở thành ngày hội lớn của hai giai cấp công nhân và nhân dân lao động Việt Nam. Đây cũng là ngày biểu thị tình đoàn kết hữu nghị với giai cấp công nhân và nhân dân lao động toàn thế giới, cùng đấu tranh cho thắng lợi của hòa bình, tự do, dân chủ và tiến bộ xã hội.

Ngày Quốc tế Lao động ở một số nước trên thế giới

Tại Đức
Người Đức chọn Ngày lao động quốc tế vào 1/5. Tất cả công nhân, người lao động đều được nghỉ trong dịp này. Theo truyền thống, mọi người thường cài một bông hoa cẩm chướng đỏ trên ve áo. Thói quen này bắt nguồn từ cuộc biểu tình ngày 1/5/1890, hôm đó những người tham gia đoàn diễu hành đã dùng hoa cẩm chướng đỏ làm dấu hiệu để nhận ra nhau.
Tại Australia
Tại xứ sở của những chú Kanguru, ngày Quốc tế Lao động thay đổi theo từng vùng. Vào ngày 1/5, chỉ một số Nghiệp đoàn của Đảng Xã hội và Cộng sản tổ chức kỷ niệm trọng thể cho công nhân và người lao động. Nhưng ở miền tây, người dân lại lấy ngày 4/3 để nghỉ ngơi, vui chơi. Còn vùng Queensland và miền bắc lại chọn ngày 6/5. Thủ phủ Canberra, thành phố lớn Sydney và miền nam Australia thì lấy ngày 7/10.
Tại Canada
Người dân Quebec tổ chức mit-tinh kỷ niệm ngày Quốc tế Lao động vào ngày 29/4 hằng năm. Hàng ngàn người tuần hành trên đại lộ Viau, sau đó đổ về công viên Maisonneuve nghe đọc diễn văn và xem các chương trình biểu diễn nghệ thuật.
Tại Mỹ
Tháng 1/1884, tại thành phố công nghiệp Chicago, Đại hội liên đoàn Mỹ thông qua nghị quyết nêu rõ: “…Từ ngày 1/5/1886, thời gian làm việc của công nhân sẽ là 8h/ngày”. Vì lẽ đó mà 1/5 được chọn là Ngày quốc tế lao động của Mỹ. Hằng năm cứ vào ngày này, hợp đồng mới giữa chủ và công nhân lại được ký kết. Người dân trên toàn nước Mỹ thường tổ chức diễu hành qui mô lớn.
Tại Hà Lan
Vào ngày 1/5, người dân ở bang Fribourg, một bang nhỏ của Hà lan lại tổ chức ca hát, chia bánh kẹo và thưởng tiền lẻ cho trẻ với quan niệm đó là ngày đầu tiên của mùa xuân nên làm như vậy sẽ đem lại may mắn cho cả năm. Thông thường, người Hà Lan vẫn làm việc vào 1/5, chỉ một số công ty và tổ chức nước ngoài cho phép nhân viên được nghỉ.
Tại Nhật Bản
Nhật Bản không kỷ niệm ngày Quốc tế Lao động. Tuy nhiên, trong tuần đầu tiên của tháng 5, mọi người đều được nghỉ làm và tổ chức các lễ hội.
Tại Pháp
Ngày 1/5/1891, một cuộc biểu tình lớn của công nhân đã xảy ra ở vùng Fourmies, miền Bắc nước Pháp. Để dẹp loạn, binh lính quốc gia đã xả súng và bắn chết 10 người trong đó có một cô gái tên là Marie Blindeau, mang trên mình bộ quần áo trắng tinh khiết. Để tưởng nhớ sự kiện này người Pháp đã lấy hoa Linh lan, một loài hoa nhỏ có màu trắng, hương thơm dịu nhẹ, nở vào ngày đầu tiên của tháng Năm làm biểu tượng, linh hồn của ngày 1/5. Hằng năm, cứ vào dịp này, người Pháp náo nức trang hoàng nhà cửa và tặng bạn bè một bó hoa Linh lan.
Nguồn : Internet

Trăn trở về hòa hợp dân tộc

Trăn trở về hòa hợp dân tộc của cựu Bộ trưởng

VNN - Nguyên Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Dy Niên tiếc thời gian đã dài, gần 40 năm, mà vấn đề hòa hợp dân tộc vẫn còn những điều để suy ngẫm. Ông tâm niệm, dù không thể bôi một thứ thuốc để lành ngay, nhưng có những điều tiếc nuối, đủ để thấm thía “bài học lịch sử” này không thể lặp lại.

Khó

Sau chiến tranh, có rất nhiều mục tiêu đặt ra và cần phải làm ngay để ổn định, tái thiết đất nước. Điều này dễ nhận được sự đồng tình là nguyên do hợp lý chăng, khi chúng ta không thể đặt ra ngay chuyện hòa hợp dân tộc thời điểm đó?

Có một câu chuyện khi công tác ở Vĩnh Linh năm 1972, trong bữa cơm với các cán bộ địa phương, đồng chí Lê Duẩn đặt câu hỏi: “Sau khi Việt Nam đánh thắng đế quốc Mỹ, thống nhất đất nước, việc gì là lớn nhất?”. 

Trả lời ông, người thì cho rằng công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước là hàng đầu, người thì cho rằng phải phát triển nông thôn, đưa người nông dân đi lên, người khác thì nói cần ưu tiên đẩy mạnh khai thác tài nguyên… Ông chăm chú lắng nghe mọi người nhưng không ưng ý nào cả.

Rồi ông hỏi từng người ngồi xung quanh mâm cơm một câu: “Có ai có bà con trong Nam không?”. Ai cũng trả lời có. Ông nói: Vấn đề lớn nhất sau chiến tranh cần phải làm, đó là hòa hợp dân tộc.

Nhưng sau chiến tranh, hòa hợp dân tộc đã không được đẩy lên ngay, không thể hoạch định kế hoạch thực hiện?

Không khí đất nước lúc đó ào lên như con sóng khiến không ai có thể kìm hãm được. Niềm sung sướng vô hạn trào dâng khi đất nước bao lâu chìm trong chiến tranh, bom đạn, kìm hãm. 

Hà Nội cũng thế, huống gì trong miền Nam. Người ta sung sướng vô cùng. Nhưng nhìn lên bàn thờ, di ảnh những người đã hy sinh cho sự nghiệp này, người ta không nguôi đau khổ…. 

hòa hợp dân tộc, Nguyễn Dy Niên, Bộ trưởng, việt kiều, Võ Văn Kiệt, Lê Duẩn
Kiều bào dự hội nghị ở TP.HCM. Ảnh: Nam Phong

Căn cơ của vấn đề ông trăn trở, tiếc nuối, chưa thể làm trọn vẹn trong thực tế khi thời gian đã̃ gần 40 năm rồi, theo ông, là do đâu?

Dù ông Lê Duẩn là lãnh đạo cao nhất thời đó nói vậy nhưng khi đi vào thực tế khó lắm. Trong lịch sử có chữ nếu thì nhiều cái đã khác rồi. Có biết bao nhiêu hy sinh chồng chất, nhất là những hy sinh xương máu, từ cả hai phía. 


Điều tôi trăn trở, day dứt, đó là hy sinh của dân tộc mình lớn quá. Khi đến nghĩa trang Trường Sơn, nghĩa trang đường 9, nhìn bạt ngàn mộ của những người lính, rồi nghe những người quản trang kể chuyện ban đêm các anh hiện về nói chuyện, mình xúc động chảy nước mắt. 

Tôi đi vào miền Nam, gặp các má. Họ là những bà mẹ Việt Nam tuyệt vời khi có những người con xung trận và̀ làm điểm tựa hậu phương vững chắc. Nhưng các má kể lại chuyện mắt thấy tai nghe, tận mắt nhìn cảnh con mình bị giết chết, tàn sát dã man… rất đau lòng. Nên khó tha thứ…

Nhưng nếu chúng ta khéo léo xử lý thì tình hình có thể đã khác.

Không thể lặp lại

Có điều khó là đất nước - vốn bao năm dốc lực cả người và của cho giải phóng thoát khỏi chiến tranh - phải bắt tay ngay vào tái thiết, không thể kịp chuẩn bị về con người trong quản lý cũng như có những cơ chế xử̉ lý́ tái thiết trong mọi vấn đề hoàn chỉnh? 

Tôi cũng nghĩ chúng ta đã có phần quá lo lắng thời kỳ hậu chiến, lo lắng kẻ thù cài cắm lực lượng chống phá, chứ ngay lúc đó chúng ta đã có rất nhiều cơ hội.

Riêng với vấn đề hòa hợp dân tộc, cơ chế nào cũng phải chứa đựng điều cốt lõi là sự bao dung, tha thứ. Dù không thể bôi một thứ thuốc lành ngay nhưng nó là cay đắng của chiến tranh. Nói như thế để sau này chúng ta không bao giờ lặp lại.

Gần 40 năm mà đặt vấn đề “bắt đầu” từ đâu sẽ thật kỳ, vì thực tế không phải là chúng ta chưa bắt đầu. Đã có rất nhiều cuộc trở về xuất phát từ tinh thần của Nghị quyết 36 về kiều bào… nhưng vẫn chưa là trọn vẹn. Ông, trong sự trăn trở của mình, kỳ vọng gì cho câu chuyện “hòa hợp dân tộc”?

Năm 2008, tôi gặp nguyên Thủ tướng Võ Văn Kiệt trong Đại lễ Phật đản Vesak tại Hà Nội. Khi đó, tôi đề nghị với ông một ý tưởng, đó là chúng ta nên xây dựng một tượng đài hòa bình ở TP HCM, hay ở bất cứ nơi nào đó để tưởng nhớ những người đã nằm xuống trong chiến tranh, dù ở bất cứ bên nào. 

Ở nơi đây, mọi người có thể đến thắp nhang, đặt hoa. Không chỉ mang ý nghĩa biểu tượng hàn gắn, nó cũng nhắc nhở chúng ta bài học. Ông Kiệt đã rất thích thú với ý tưởng này nhưng rất tiếc điều đó đã không thực hiện được vì sau đó không bao lâu ông Kiệt, một nhà lãnh đạo kiệt xuất, đã vĩnh biệt chúng ta.

Dân tộc của chúng ta đã hy sinh quá nhiều, quá lớn. Liên hệ thời nay, chúng ta phải biết cách để không bị cuốn vào vòng xoáy của chiến tranh, phải giữ vững hòa bình, an ninh, độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ, không để xảy ra những gì tổn thương lớn lao cho dân tộc nữa. 

Không ai có thể thấm hơn chính chúng ta về những bài học lịch sử. Với câu chuyện hòa hợp dân tộc, thời gian đã dài quá đủ để chúng ta thấm thía không để bài học này xảy ra nữa. 

Xuân Linh
Nguồn: VNN.

Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2013

Khép lại chương sử đau thương


 Tìm giải pháp khép lại chương sử đau thương

 “Tháng 4 về mang lại những cảm xúc trái chiều. Ở trong nước thì phe thắng trận ăn mừng “thống nhất” toàn thể đất nước và ở hải ngoại thì phe thua trận tổ chức tưởng niệm “quốc hận”…”, Nghị viên Al Hoàng - Hoàng Duy Hùng tiếp tục câu chuyện về đối thoại để hướng tới tương lai.

* Ngày trước, ông trở về và từng bị bắt, từng âm mưu đánh bom trên quê hương. Còn bây giờ, ông đến với tư cách là một chính trị gia của Mỹ. Cảm xúc khác nhau như thế nào?
- Cảm xúc của tôi rất phức tạp. Những lần trước tôi còn là người “hoạt động” mà nhà nước coi là thành phần nguy hiểm và bất hợp pháp. Thời điểm đó, tôi có cảm giác hàng ngàn con mắt theo dõi tôi để ngăn chặn việc tôi làm hoặc để bắt tôi. Cảm giác con cháu của người thua trận tìm cách phục thù nên lúc nào cũng căng thẳng. Kỳ vừa qua, tôi trở về với cương vị là dân cử Mỹ, cảm giác không phải thua trận mà cảm giác của người đã tự thắng chính mình nên tôi không có cảm giác bị theo dõi. Tôi có cảm giác an toàn và vững tâm với việc làm của tôi.
Ông Hoàng Duy Hùng 1
Nghị viên Hoàng Duy Hùng muốn dùng đối thoại để giải quyết bất đồng, từ đó thống nhất nhân tâm, giúp đất nước phát triển nhanh chóng - Ảnh: Ông Hoàng Duy Hùng cung cấp
* Cuộc chiến khốc liệt đã chấm dứt gần 40 năm trước, đất nước đã thống nhất, nhưng còn lòng người dường như còn phân rẽ? Điều gì cản trở việc người ta mở lòng với nhau?
- Đúng, cuộc chiến đã chấm dứt năm 1975, gần 4 thập niên rồi, nhưng lòng người vẫn không thống nhất. Điều cản trở người ta không mở lòng ra với nhau vì ai cũng cho rằng mình đúng, mình có chính nghĩa, bên kia sai, và bên kia không có chính nghĩa. Thật ra, cuộc chiến Quốc - Cộng là một tai nạn đau thương trên mảnh đất hình chữ S của Việt Nam và đã đến lúc chúng ta cần tìm một giải pháp để khép lại chương sử đau thương đó.
 
Cuộc chiến đã chấm dứt gần 4 thập niên rồi, nhưng lòng người vẫn không thống nhất. Điều cản trở người ta không mở lòng ra với nhau vì ai cũng cho rằng mình đúng, mình có chính nghĩa, bên kia sai, và bên kia không có chính nghĩa
Bên thắng cuộc ở trong nước cho rằng bên thua cuộc còn “có quá nhiều hận thù với Tổ quốc và Dân tộc.” Bên thua cuộc ở hải ngoại cho rằng họ không có hận thù với Tổ quốc và Dân tộc, họ chỉ muốn nhà cầm quyền chấp nhận có đa đảng để nhân quyền và dân chủ được tôn trọng và trưởng thành. Nhà cầm quyền cho rằng họ thi hành dân chủ trong một đảng như Singapore đã làm nhiều thập niên, và theo nhà cầm quyền, hiện nay cho thi hành đa đảng ngay không khéo sẽ bị xáo trộn nên cần phải ổn định phát triển kinh tế đất nước trước, những ai chủ trương lật đổ nhà nước thì cần phải trừng trị, do đó đối với nhà nước trừng trị những người này không phải là đàn áp nhân quyền hay triệt hạ dân chủ mà chỉ là thi hành pháp luật. Người hải ngoại cho rằng bắt bớ bất đồng chính kiến chính là vi phạm nhân quyền và triệt hạ dân chủ và cách hay nhất là phải có đa đảng. Người hải ngoại cho rằng đã bắt chước Singapore thì bắt chước cho trót vì Singapore đã chấp nhận đa đảng. Đảng Nhân dân Hành động của Singapore do ông Lý Quang Diệu sáng lập được lòng dân nên dầu có đa đảng, đảng này vẫn chiếm lấy tuyệt đại đa số nên nhiều người hiểu lầm ở đây có một đảng.
Tôi nghĩ rằng đã đến lúc cả hai nên nói chuyện để tìm ra một giải pháp dung hòa, và phe chống đối không nên chỉ khai thác tối đa mặt trái mà không chịu công nhận những giá trị tích cực khác của đảng cầm quyền. Nếu phe chống đối cứ tiếp tục con đường đó thì tôi nghĩ rằng nhà cầm quyền sẽ không bao giờ chịu nhường bước đối thoại vì họ đang ở thế mạnh nên nhu cầu để đối thoại với người bất đồng không có là bao. Phe chống đối nói rằng đã thế thì họ cứ chống và tìm cách lật đổ. Câu hỏi được đặt ra đó là có lật đổ nổi không? Cả Việt Nam Cộng hòa được Mỹ hỗ trợ đàng sau cũng không làm nổi, huống chi tình thế thay đổi và Mỹ lại hỗ trợ cho nhà cầm quyền Việt Nam hiện nay! Giai đoạn 1975-1993 là thời gian Việt Nam chưa phát triển và còn bị bao vây tứ bề, dân ở trong nước có gốc gác Việt Nam Cộng hòa còn chống đối dữ dội, năm 1989 Đông Âu và năm 1991 Liên Xô sụp đổ, ấy thế chế độ Việt Nam vẫn vững mạnh, thì bây giờ phe chống đối lấy gì mà lật đổ? Lòng dân ư? Tôi tiếp xúc và tôi thấy đa phần dân chúng ở Việt Nam chỉ muốn yên ổn phát triển làm ăn và họ muốn ôn hòa đối thoại để cải tiến những mặt trái của chính trị và xã hội.
Đối với nhà cầm quyền, tôi có một số đề nghị. Tôi mong nhà cầm quyền suy nghĩ những diễn biến ở Trung Quốc như họ đã chấp thuận cho 8 đảng nhỏ sinh hoạt ở cấp thấp nhưng vẫn duy trì đảng tuyệt đại đa số ở Trung ương. Năm 2012, họ đã cho bầu cử tự do ở làng Ô Khảm tỉnh Quảng Đông như một thí điểm. Hoặc, nhà cầm quyền nên cho phép những người ngoài Đảng Cộng sản có khả năng chuyên môn về luật pháp tham gia vào Ủy ban Tu chính Hiến pháp. Đề nghị khác, kỳ bầu cử tới, nhà cầm quyền cho phép 20% không ở trong Đảng Cộng sản được tranh cử mà không phải thông qua Mặt trận Tổ quốc. Đề nghị nữa, nhà cầm quyền đã tuyên bố người Việt hải ngại là một bộ phận không thể tách rời được của Tổ quốc thì nhà cầm quyền cho con số phần trăm tương ứng ở hải ngoại vào trong Quốc hội, như thế sẽ phản ảnh được mọi khuynh hướng. Tôi cho rằng nếu nhà cầm quyền chấp nhận thi hành một số đề nghị trên thì từ từ giúp khép kín lại những sự khác biệt để thống nhất nhân tâm trong và ngoài nước.
Ông Hoàng Duy Hùng 2
Ông Hoàng Duy Hùng công du tại Đài Loan trong vai trò nghị viên thành phố Houston - Ảnh: Ông Hoàng Duy Hùng cung cấp
* Tháng 4, tháng của sự kiện “có hàng triệu người vui, mà cũng có hàng triệu người buồn” như lời ông Võ Văn Kiệt, ông có thông điệp gì gửi đến người Việt khắp nơi, cả những người vui lẫn những người buồn?
Trước khi là người Công giáo thì tôi là người Việt Nam. Trước khi trở thành công dân Hoa Kỳ thì tôi là người Việt Nam. Trong tôi hiện nay là người Công giáo Mỹ gốc Việt. Vì sự chồng chéo đó, tôi phải biết ưu tiên điều nào trước điều nào sau. Ưu tiên số một của tôi là quyền lợi của cả ba được đồng hành một lúc
- Tháng 4 về mang lại những cảm xúc trái chiều. Ở trong nước thì phe thắng trận ăn mừng “thống nhất” toàn thể đất nước và ở hải ngoại thì phe thua trận tổ chức tưởng niệm “quốc hận” với những lời đanh thép “thề trở về giải phóng quê hương khỏi ách bạo tàn của Cộng sản”. Khả năng thi hành lời thế đó hầu như là con số 0 vì lấy đâu thực lực để thi hành ước vọng đó? Dầu muốn hay không, hiện tượng cảm xúc trái chiều này là sự cản ngăn kéo trì sự phát triển của đất nước.
Làm việc ở trong thành phố Houston, chúng tôi học câu “ước vọng là một chuyện, thực tế là chuyện khác. Muốn thì ai cũng muốn và muốn nhiều thứ lắm, nhưng cần phải biết điều muốn nào có thể thi hành được thì đưa ra bàn thảo, kẻo không thì đó là hoang tưởng”. Tôi xin nhắn gởi những người hải ngoại rằng hãy bình tĩnh và xem thử ước nguyện nào thực hiện được để rồi có kế hoạch kẻo không sẽ là hoang tưởng.
Tôi xin nhắn gởi những người đang cầm quyền từ xưa tới nay chính sách vương đạo đối đãi hiền tài lúc nào cũng phải là chính sách thu phục nhân tâm đoàn kết dân tộc. Nội chiến Hoa Kỳ (1861-1865), phe Bắc thắng phe Nam, phe Bắc đã đem vương đạo đối xử phe Nam, không bắt bớ tù đày ai, trả lại tất cả tài sản, còn hỗ trợ thêm kỹ thuật để kích thích kinh tế, do đó tướng Robert S. Lee là tướng lãnh đạo của phe Nam mới quay trở về hợp tác và từ đó Hoa Kỳ mới giàu mạnh. Tôi tin rằng nếu nhà cầm quyền Việt Nam thi hành vương đạo thì không bao lâu nữa nhiều anh tài và nhà đầu tư sẽ giúp Việt Nam để Việt Nam trở thành một quốc gia hùng mạnh trong vùng.  
Ông Hoàng Duy Hùng 3
Nghị viên Hoàng Duy Hùng thăm Giáo xứ Cồn Dầu ở Đà Nẵng để tìm hiểu tình hình tại đây - Ảnh: Ông Hoàng Duy Hùng cung cấp
* Là một người Việt, ông luôn nói mình có bổn phận với cộng đồng, với đồng bào, với quê hương. Là một vị dân cử của Mỹ, ông có trách nhiệm với nước Mỹ, trước hết là với địa phương mà ông sống. Hai vai trò này quan hệ với nhau như thế nào?
 
Tôi xin nhắn gởi những người đang cầm quyền từ xưa tới nay chính sách vương đạo đối đãi hiền tài lúc nào cũng phải là chính sách thu phục nhân tâm đoàn kết dân tộc
- Trước khi là người Công giáo thì tôi là người Việt Nam. Trước khi trở thành công dân Hoa Kỳ thì tôi là người Việt Nam. Trong tôi hiện nay là người Công giáo Mỹ gốc Việt. Vì sự chồng chéo đó, tôi phải biết ưu tiên điều nào trước điều nào sau. Ưu tiên số một của tôi là quyền lợi của cả ba được đồng hành một lúc. Thí dụ, với chuyến đi của tôi về Việt Nam, tôi vừa làm lợi cho chính phủ Mỹ là tạo sự hài hòa bang giao giữa Việt Nam và Hoa Kỳ, tôi cũng làm lợi cho chính sách đoàn kết xây dựng dân tộc Việt Nam và tạo thêm công việc cho Việt Nam, và trong lúc ở Việt Nam, tôi vẫn tuân giữ đức tin Công giáo của tôi đi dự các thánh lễ. Nếu trong kế hoạch mà có sự mâu thuẫn quyền lợi thì tôi không được can dự, mà trong tiếng Anh gọi là “recuse,” tức là tôi rút lui không thi hành.
Là một vị dân cử Mỹ gốc Việt, tôi phải làm việc cho quyền lợi của mọi sắc dân trong thành phố Houston, trong đó có cộng đồng người Việt. Tuy nhiên, người dân Việt ở Houston lại quá nhạy cảm về chính trị và nhiều khi họ rất chủ quan cho rằng quan điểm chính trị của họ là đúng và những người nào khác quan điểm với họ là sai hoặc là phản bội, đến độ họ gán ghép nhiều danh từ nghe rất chói tai như “tay sai, bưng bô, phản phúc, Việt gian…”.
Tôi rất hiểu và thông cảm với lòng yêu nước của họ, nhưng tôi cho rằng họ không ở trong vị trí của tôi, họ không có được thông tin, tầm nhìn và nhận định như tôi, nên họ ngộ nhận cho việc làm của tôi và gán ghép tôi đủ mọi tội trạng. Dù thế, tôi vẫn tiến hành các công việc mà tôi cho rằng đúng với chức năng và suy luận của tôi, như vụ tôi tiếp đón Thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn và việc tôi về Việt Nam là vì tôi nghĩ rằng, đó là cơ hội rất tốt cho người Việt trong và ngoài nước bắc nhịp cầu đối thoại, để tạo sự đoàn kết dân tộc một cách chân chính, xây dựng, phát triển đất nước trong bối cảnh cạnh tranh gay gắt về kinh tế và kỹ thuật hiện nay trên toàn thế giới. 
* Xin cảm ơn những sẻ chia rất thẳng thắn của ông!
- Xin cám ơn Báo Thanh Niên đã cho tôi cơ hội trình bày những suy tư của tôi về đất nước và xin kính chúc Báo Thanh Niênlúc nào cũng được thành đạt, với số lượng độc giả yêu mến ngày càng đông ở trong cũng như ở ngoài nước.
Đỗ Hùng
(thực hiện)
Nguồn : Thanh niên online

Thứ Năm, 25 tháng 4, 2013

Ôi ! tình mẹ , mối tình ko ai quên được. V.Hugo



Mother In The Dream (Người mẹ trong giấc mơ)



Không ai có được một cái nhìn thấu như người mẹ. Giữa người mẹ và đứa con dường như có một sợi dây bí mật vô hình mà nhờ đó mỗi một sự xao động trong tâm hồn đứa trẻ đều được người mẹ cảm nhận như một nỗi đau trong tim mình và mỗi một thành công của đứa trẻ thì người mẹ cũng thấy đó như là một niềm vui của đời mình. Honore de Balzac


Những nụ hoa cho người hái.


20 năm...Hai Mươi Năm của Nhạc Sỹ Phan Văn Hưng







Hai mươi năm..

Đàn trẻ thơ nay đã lớn. Và chàng trai nay đã già. Những người xưa đã nằm xuống. Và rừng núi đã héo nhòa. 
Hai mươi năm..
Người cụt chân trên hè phố. Kẻ quyền uy trong căn nhà. Người nằm rên trong hộ xá. Là người sáng hay đã lòa.

 Người bỏ thây nơi trùng dương, Mộng nhổ neo trên sóng gầm! Những hồn ma sau hàng kẽm, những con mắt sâu trừng trừng. 
 Người nằm chết trên núi sông. Người đào sẵn trên ruộng đồng. Người lặn lội vẫn đi tìm, bao con đường dấu quê hương! 
Hai mươi năm..
Những người đi đã về bến. Một vùng quê hương không còn. Những người điên trong ngục khám. Một đoàn quân trong khách sạn.
Hai mươi năm..
Nhiều kẻ gian trong làng xóm. Người hiền khô mang gông cùm. Kẻ mộng du lên bạo chúa. Người ngồi khóc trên sân chùa.
  Người hùng xưa nay giàu sang, Một thằng bé đứng trần truồng! Nhìn người qua buôn và bán, kẻ gian ác đi nghênh ngang! 
  Người già nua có nhớ không? Hay đã quên những nỗi tình? Người đập đá trên nông trường, trơ lưng còm cõi gió sương! 

Hai mươi năm..
Những nụ hoa cho người hái. Những thể xác cho ai đầy. Một thầy cô trong nhà chứa. Gặp trò xưa bỗng khóc òa... 
Hai mươi năm..
Người còn tâm hay còn trí. Lòng sục sôi như vỡ bờ. Đàn lạc giây đang bỏ xó. Còn vọng nghe tiếng nức nở. 

ĐK :Người chạy quanh theo thời thế. Ruồi nhặng xanh bu lối về! Mà lặng im bên mộ đá. Nào có biết gió Thu qua? 
Một người đi trong đám ma. Mặc người vui trong xa hoa! Người tù tội trước quan toà. Chỉ gục đầu giấc mơ xa! 

Hai mươi năm..
Triệu người đi trong cuộc sống. Mà thể xác như không hồn. Triệu người lao trong cùng khốn, và buồn vui như bao lần.

Hai mươi năm..
Người hiền lương dẫu còn sống. Phải cật lưng trong thiên đường. Những vết nhăn trên vừng trán. Và hòn than nung trong lòng...

 -Người còn yêu hãy còn nhớ, phải vượt qua những bến bờ. Phải tìm sâu trong hồn nước, những thoi thóp những mong chờ. Người còn tha thiết núi sông, thì sẽ thấy cơn mưa nguồn. Để lặn lội vẫn đi tìm, sẽ thấy đường dấu quê hương. 

Người còn tha thiết núi sông , thì sẽ thấy cơn mưa nguồn 
Người lặn lội vẫn đi tìm, sẽ thấy đường dấu quê hương. 

Bao nhiêu năm! 
Bao nhiêu năm!
Bao nhiêu năm!

Tiềm hiểu về chiếc nón lá


Tiềm hiểu về chiếc nón lá

Nón lá có lịch sử lâu đời đã khắc trên trống đồng Ngọc Lũ, trên thạp đồng Đào Thịnh vào khỏang 2500-3000 năm. Nón lá gần với đời sống tạo nhiều nét bình dị, đoan trang, yêu kiều, duyên dáng cho người con gái Việt Nam và thực tiễn với đời sống nông nghiệp, một nắng hai sương.
Nón lá ở Việt Nam có nhiều loại khác nhau qua từng giai đoạn lịch sử:

Nón dấu : nón có chóp nhọn của lính thú thời xa xưa 
Nón gò găng hay nón ngựa: sản xuất ở Bình Định làm bằng lá dứa đội khi cỡi ngựa
Nón rơm : Nón làm bằng cộng rơm ép cứng
Nón quai thao : người miền Bắc thường dùng trong lễ hội
Nón Gõ : Nón gõ làm bằng tre ghép cho lính hồi xưa
Nón lá Sen: cũng gọi là nón liên diệp
Nón thúng: thứ nón lá tròn bầu giống cái thúng.
Nón khua :Viên đẩu nón của người hầu các quan xưa
Nón chảo : thứ nón mo tròn lên như cái chảo úp nay ở Thái Lan còn dùng
Nón cạp: Nón xuân lôi đại dành cho người có tang
Nón bài thơ : ở Huế thứ nón lá trắng và mỏng có lộng hình hay một vài câu thơ
……..
Tuy có nhiều chủng lọai nhưng phổ biến nhất vẫn là nón lá.Phải nói rằng người Việt Nam ta từ nông thôn đến thành thị đều từng dùng nón lá nhưng có mấy ai quan tâm đến nón có bao nhiêu vành,đường kính rộng bao nhiêu?
Nón lá tuy giản dị rẻ tiền nhưng nghệ thuật làm nón phải khéo tay. Với cây mác sắc,họ chuốt từng sợi tre thành 16 nan vành một cách công phu rồi uốn thành vòng tròn trịa bóng bẩy. Có được khung nón,người ta còn phải mua lá hay chặt lá non còn búp ,cành lá có hình nan quạt nhiều là đơn chưa xòe ra hẳn đem phơi khô. Lá non lúc khô có màu trắng xanh,người mua phải phơi lá vào sương đêm cho bớt độ giòn.người ta mở lá từ đầu đến cuống lá ,cắt bỏ phần cuối cùng,rồi dùng lưỡi cày nóng và búi giẻ hơ trên thanh hồng kéo lên lá nón thành tờ giấy dài và mỏng,nổi lên những đường gân nhỏ,lựa những lá đẹp nhất để làm vành ngòai của nón.
Sau đó người ta dùng cái khung hình chóp ,có 6 cây sườn chính để gài 16 cái vành nón lớn nhỏ khác nhau lên khung.lọai khung này thường do người chuyên môn làm để kích thước khi lợp lá và chằm nón xong co thể tháo nón ra dễ dàng.Những lá nón làm xong được xếp lên khung,giữa 2 lóp lá lót một lượt mo nang thật mỏng và được buộc cho chắc.Tiếp là công đọan khâu, bàn tay người thợ thoăn thoắt kluồn mũi kijm len xuống sao cho lỗ khâu thật kín.
Nguời thợ khéo còn có tài lẩn chỉ,khéo léo giấu những nút nổi vào trong.Chiếc nón khi hòan chỉnh vừa bền vừa đẹp ,soi lên ánh mặt trời thấy kín đều.Nón rộng đường kính 41cm,người ta phết phía ngòai lớp sơn dầu mỏng để nước mưa không qua các lỗ kim mà vào trong.Để có môt chiếc nón như thế phải trải qua 15 khâu,từ lên rừng hái lá,sấy lá,mở,ủi,chọn lá,chắm ,cắt lá ....
Cũng chính vì mang đầy tính nghệ thuật mà con người luôn biết trân trọng sản vật văn hóa này. Ngay trog thời đại thông tin,tuy có số lượng không đông nhưng vẫn còn có những con người yêu văn hóa truyền thống mà bám trụ với nghề làm nón khó thì nhiều mà lời thì ít này. Họ đã cùng chung tay lập ra những làng nón truyền thống,nơi cung cấp số lượng lớn nón cho các tỉnh thành.
Có thể kể đến làng Phú Cam còn gọi là phường Phước Vĩnh; ngay ở trung tâm thành phố Huế, trên bờ nam sông An Cựu, làng Phú Cam nổi tiếng với nón bài thơ Huế đã xinh ở dáng lại nhã ở màu,mỏng nhẹ,soi lên ánh sáng thấy rõ những hình trổ giấy về phong cảnh Huếkèm theo lới thơ cài ở hai lớp lá. Hay xã Nghĩa Châu(Nghĩa Hưng) từ lâu nổi tiếng với nghề làm nón thanh thoát ,bền đẹp. Rồi nón Gò Găng ở Bình Định, nón lá ở làng Chuông (Thanh Oai,Hà Tây), tất cả tô đẹp thêm cho nét văn hóa nón độc đáo của Việt Nam.
Và rồi, tất nhiên,chiếc nón lá đi vào thơ ca nhẹ nhàng như mặc nhiên phải vậy.Nhà thơ Bích Lan đã từng miêu tả chịếc nón bài thơ Huế rằng:
Ngưới xứ Huế yêu thơ và nhạc Huế
Tà áo dài trong trắng nhẹ nhàng bay
Nón bài thơ e lệ nép trong tay
Thầm lặng bước những khi trời dịu nắng
Và ngay cả trong ca dao:
Nón này che nắng che mưa
Nón này để đội cho vừa đôi ta
Còn duyên nón cụ quai tơ
Hết duyên nón lá quai dừa cũng xong
Hình ảnh chiếc nón lá trong mắt nhà thơ là hình ảnh của người thiếu nữ thơ ngây trong tà áo dài thanh khiết,của người phụ nữ mộc mạc chân tình gắn đời với mảnh ruộng quê hương,của những mối tình thầm kín gửi qua bài thơ dấu trong nón lá.
Mỗi chiếc nón có một linh hồn riêng ,một ý nghĩa riêng.hiện nay ,Việt Nam ta có đến hàng chục lọai nón cổ truyền khác nhau,chứng minh cho nền văn hóa và đậm sắc nghệ thuật.Đời sống văn minh,phát triển nhung nón lá Việt Nam vẫn thuần túy nguyên hình của nó :giản dị,duyên dáng.Ở bvất cứ nơi đâu,từ rừng sâu hẻo lánh,trên đồng ruộng mênh mông,dọc theo sông dài biển cả,đều thấy chiếc nón lá ngàn đời không đổi thay.

Bà con thấy gì bức xúc cứ điện cho tôi


Ông Bá Thanh: 'Bà con thấy gì bức xúc cứ điện cho tôi'

Ra Hà Nội làm việc, tới đây sẽ thôi chức Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội TP Đà Nẵng, song ông Nguyễn Bá Thanh vẫn khẳng định: "Bà con bức xúc cứ điện cho tôi. Mọi người thấy tôi đi, không theo dõi, giám sát ở đây là nhầm".

Chiều 25/4, tại buổi tiếp xúc với Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội TP Đà Nẵng, Trưởng ban Nội chính Trung ương Nguyễn Bá Thanh, cử tri quận Hải Châu đã phản ánh nhiều vấn đề về môi trường, tham nhũng, ăn cắp giờ công của công chức, tăng lương…

Cho rằng nhiều hội tổ chức nhiều cấp nhưng không hiệu quả, tốn tiền của Nhà nước, ông Trần Hoài Đạo nêu vấn đề: "Chưa bao giờ tôi thấy năng suất lao động của công chức thấp như bây giờ. Nước ta nhiều tiến sỹ, giáo sư nhưng thấy thua cả nhà nông ở miền Tây sáng chế ra máy gặt lúa. Do đó phải có cơ chế quản lý công chức làm việc hết năng suất như khoán việc làm, khoán lương".
Cử tri Đạo nói nhiều cán bộ công chức làm việc chưa hết năng suất, thiệt hại tiền của Nhà nước. Ảnh: Nguyễn Đông
Cử tri Đạo nói nhiều cán bộ công chức làm việc chưa hết năng suất, thiệt hại tiền của Nhà nước. Ảnh: Nguyễn Đông
Ông Đạo cũng cho rằng kỷ cương phép nước chưa nghiêm, nói nhiều nhưng không hiệu quả, học tập Nghị quyết Trung ương 4, nhưng chưa xử lý đến nơi đến chốn cán bộ sai phạm. Khi có tiêu cực thì thường chỉ nghe cụm từ "chúng ta" theo kiểu chịu trách nhiệm tập thể mà không có cá nhân.
"Nhiều vụ tiêu cực báo chí phanh phui, thử hỏi Thanh tra Chính phủ phát hiện ra bao nhiêu? Không tìm ra người chịu trách nhiệm là không đúng!", ông Đạo thẳng thắn và kiến nghị tăng cường tiếp xúc cử tri không phải theo kiểu hội nghị mà cần đến từng nhà, lắng nghe tâm tư, nguyện vọng của từng người dân.
Ông Nguyễn Bá Thanh cho biết vừa làm việc với Ban tổ chức trung ương và kiến nghị phải làm cách nào để mỗi cơ quan, đơn vị hành chính cắt giảm được 30% biên chế. "Ít người mới nâng lương lên được chứ lấy đâu ra. Những người còn lại gánh công việc của mấy người nghỉ, hăng hái làm việc thêm tý. Còn không cứ rải ầm ầm như thế này thì không thể nào chịu nổi bởi bộ máy công chức viên chức quá đông", ông Thanh nói.
Chỉ ra bất hợp lý khi nhiều người kêu lương không đủ sống song vẫn sắm xe, mua nhà, nguyên Bí thư Thành ủy Đà Nẵng tự lý giải: "Mình nói thật với nhau chứ lương mức độ thôi, còn đi họp hành hưởng thêm phong bì, cái đó công khai. Còn có tiền của doanh nghiệp dấm dúi cho, tình trạng này cũng kha khá đấy".
Ông Thanh kể vừa "xử" cán bộ Bệnh viện Ung thư Đà Nẵng đặt hàng sổ theo dõi khám chữa bệnh xấu, giấy mỏng nhưng giá hơn 2.000 đồng/sổ, trong khi thực chất chỉ 800-900 đồng/sổ. "Xây bệnh viện là để từ thiện, nhũng nhiễu ở đây là ác lắm, có lỗi với dân và không để đức cho con cháu", ông Thanh nói.
Trưởng Ban Nội chính Trung ương Nguyễn Bá Thanh nói muốn tăng lương phải cắt giảm 30% biên chế. Ảnh: Nguyễn Đông
Trưởng Ban Nội chính Trung ương Nguyễn Bá Thanh nói muốn tăng lương phải cắt giảm 30% biên chế. Ảnh: Nguyễn Đông
Việc ăn cắp giờ Nhà nước, theo ông Thanh, diễn ra khá phổ biến. "Tôi đi mấy tháng chưa nắm tình hình nhưng nhìn chung Đà Nẵng tương đối tốt. Có thể thoáng được như anh hoàn thành công việc trong 3 ngày là có thể chấp nhận thời gian rảnh, nhưng có những việc không thể thoáng được, anh phải ngồi đó để người dân đến còn tiếp", ông nói.
Ông Thanh cho biết đây được xem là buổi tiếp xúc cuối cùng của ông với tư cách Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội thành phố. Vị trí này sau đó sẽ do ông Huỳnh Nghĩa, phó đoàn, đảm nhận. "Đúng ra tôi kiêm nhiệm cũng được, nhưng để anh Nghĩa làm phù hợp hơn. Riêng chức Chủ tịch Hội bảo trợ phụ nữ và trẻ em nghèo bất hạnh Đà Nẵng ngay cả nghỉ hưu tôi vẫn làm, trừ khi bất tín nhiệm thì thôi. Bà con thấy gì thiệt bức xúc cứ điện thoại cho tôi. Mọi người thấy tôi đi, không theo dõi, giám sát ở đây là nhầm", ông Thanh nhấn mạnh.
Ông Thanh cũng yêu cầu Đà Nẵng giữ gìn an ninh trật tự bởi thời gian qua dư luận bức xúc khi xảy ra nhiều chuyện, như vụ cô gái ở Thanh Khê bị người yêu đơn phương tưới xăng châm lửa đốt. "Mình cứ tự hào là đậm đà bản sắc văn hóa dân tộc nhưng nước ngoài họ không có chuyện đó, mình gần đây xảy ra liên tục, đánh ghen lột truồng người ta ra đến xấu hổ. Làm sao để du khách đến Đà Nẵng thấy yên tâm, chứ cứ trộm cướp, chặt chém thì ai còn dám đến", ông Thanh nói.

Nguyễn Đông
Nguồn : vnExpress

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

Vụ thiêu sống nữ sinh ở Đà Nẵng ( tiếp theo )


‘Buồn bực lắm, muốn nổ tung’, ‘Biết nóng không giải quyết được gì mà không biết làm sao…’ Yến đã viết status trước khi bị kẻ điên tình thiêu.

Yến - Thịnh. 
Trong căn nhà nghi ngút khói hương cùng tiếng khóc thảm, người thân, bạn bè và người chồng tương lai của Phan Thị Hải Yến mặc bộ tang lễ túc trực bên quan tài. Dáng người mệt mỏi, mắt đỏ hoe, anh Thịnh như người vô hồn. Anh tâm sự bằng chất giọng khan: “Tôi quá sốc khi buổi sáng vừa bàn với Yến lịch chụp ảnh cưới thì đến tối đã nhận hung tin”.
Sáng 20/4, anh Thịnh và Yến gặp nhau, quyết định sẽ chụp ảnh cưới ở Hội An và Đà Nẵng. Đến 21h, anh như chết lặng khi nhận được tin Yến vừa bị tạt xăng, châm lửa đốt. Chạy đến hiện trường, anh chỉ kịp theo người yêu vào bệnh viện, không nói với nhau thêm được một lời nào. Anh đứng ngồi không yên trước phòng cấp cứu, chỉ cầu mong có một phép lạ đến với người mình sắp cưới làm vợ. Khi đó, anh Thịnh đã biết được hung thủ là Thành bởi trước đó người này đã nhắn tin vào điện thoại đe dọa nhưng anh không trả lời.
Anh Thịnh là người gốc Hà Tĩnh, theo gia đình vào Đà Nẵng lập nghiệp và đang làm việc tại Sở Văn hóa Thể Thao và Du lịch. Ba năm trước, tình cờ anh gặp Yến và bị cuốn hút bởi vẻ xinh xắn, cá tính. Hai người yêu nhau và tình cảm ngày càng thắm thiết. Hai bên gia đình cũng bàn tính tháng tới sẽ gặp mặt để bàn chuyện hôn lễ. “Chúng tôi tâm đầu ý hợp, ai ngờ ngày vui không trọn vẹn…”, anh Thịnh nói trong nước mắt. “Với tôi Yến vẫn sống”, anh Thịnh nói và cho biết sẽ giữ mãi trong lòng những ký ức về tình yêu của mình.
Nhi, một người bạn thân của Yến, đau buồn trước cái chết của bạn. Nhi cho biết: “Yến sống nội tâm và rất ít khi kể chuyện đời tư của mình nhưng mấy ngày gần đây, Yến có lộ ra rằng đang bị một thanh niên tán tỉnh và không biết làm sao. Trước buổi tối xảy ra vụ việc, anh này cũng đã đến phòng trà để gây sự nhưng được mọi người can ngăn”.
Trên Facebook ngay trước khi bị thiêu chết, Yến cũng viết nhiều dòng status rất buồn và hoảng loạn: “Buồn bực lắm, muốn nổ tung cái đầu”, “Biết nóng quá không giải quyết được vấn đề gì, mà không biết làm sao để hết nóng…”.
Chiều 23/4, thượng tá Trần Mưu, Trưởng phòng CSĐT tội phạm về trật tự xã hội (PC45, Công an TP Đà Nẵng) cho biết Công an thành phố đã tống đạt quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can, tạm giam bốn tháng đối với Nguyễn Phước Thành (39 tuổi, trú phường Nam Dương, quận Hải Châu) về tội danh Giết người. Sau khi gây án, Thành lẩn trốn ở Nghệ An và về Đà Nẵng đầu thú vào đêm 21/4. Công an quận Hải Châu sau khi tạm giữ hình sự 3 ngày đã chuyển hồ sơ lên phòng PC45.
Thượng tá Mưu nhận định đây là vụ án nghiêm trọng tại Đà Nẵng. “Hành vi giết người của bị can là dã man, tàn bạo. Cơ quan cảnh sát điều tra và Viện kiểm sát sẽ làm nghiêm khắc, đưa vụ án đốt người này ra làm án điểm”, ông Mưu nói.
(BNS)

Hé lộ bí mật Cầu Rồng phun lửa, nước ở Đà Nẵng


Hé lộ bí mật Cầu Rồng phun lửa, nước ở Đà Nẵng

Từ ngày 29/3/2013, vào các tối thứ bảy và chủ nhật hằng tuần, hệ thống phun lửa và phun nước tại cầu Rồng (Đà Nẵng) bắt đầu hoạt động. Ít ai biết Rồng đã phun lửa, phun nước như thế nào...
Kỹ sư Nguyễn Quang Huy..
Kỹ sư Nguyễn Quang Huy...
Hai phút phun lửa và kế tiếp là 3 phút phun nước từ con Rồng thép lớn nhất thế giới đã trở thành một điểm nhấn ấn tượng, độc đáo, hấp dẫn ở TP bên bờ sông Hàn. 
Lửa của Rồng "trường" hơn mong muốn
Về phun lửa, lãnh đạo TP Đà Nẵng yêu cầu phải phun ngắt đoạn, tạo thành từng quầng lửa với đường kính từ 2-3 mét và đi xa từ 8-10 mét, quầng lửa phải đạt tính thẩm mỹ cao, hài hòa với cảnh quan môi trường, tuyệt đối không làm hư hại đến bề mặt và kết cấu các công trình kiến trúc. Ngọn lửa phải phun theo góc nghiêng từ 15-45 độ, hướng lên trên so với phương dọc cầu và không có tàn hoặc dầu rơi xuống. Dầu được đốt cháy hoàn toàn, tạo ra lửa và khói; tiện lợi cho việc vận hành, bảo trì, bảo dưỡng; các thiết bị phải hiện đại, an toàn tuyệt đối và hoạt động được trong các điều kiện thời tiết khác nhau...
Từ những yêu cầu trên, Cty TNHH Sản xuất- Thương mại-Dịch vụ Anh Hoàng và Cty TNHH Điện tử Philips Việt Nam đã dày công nghiên cứu, thiết kế, chế tạo hệ thống phun lửa ở miệng Rồng với hệ thống thiết bị nén dầu DO/KO ở áp suất cao, điều khiển tự động, phun qua ngọn lửa mồi, tạo thành quầng lửa và do áp lực phun cùng với hiệu ứng cháy sẽ đẩy quầng lửa đi xa. Vì nén ở áp suất cao (80-120 kg/cm2), nên dầu được đốt hết 100%. Ngọn lửa có màu đỏ như ngọn lửa tự nhiên, đảm bảo tính gần gũi với cuộc sống đời thường.
...và hình ảnh Rồng phun lửa
...và hình ảnh Rồng phun lửa.
Nguồn điện được lấy từ Trạm biến áp đi qua hệ thống dây dẫn chôn ngầm trong trụ cầu và mặt cầu, đến tủ điều khiển chính, dẫn qua thiết bị MCCB, đi lên tủ điều khiển phụ ở trong đầu Rồng. Khi nhấn nút ON ở tủ điều khiển chính, thiết bị phun lửa sẽ chuyển ra phía trước 1 mét, hệ thống đánh lửa cao áp và béc phun mồi hoạt động, tạo thành quầng lửa mồi, làm cho thiết bị "mắt thần" trong ống phun lửa hoạt động. Khi "mắt thần" nhận biết có lửa, thì béc phun chính hoạt động, làm cho hiệu ứng cháy mạnh lên, kết hợp với áp lực phun đẩy ngọn lửa đi xa. Do nhiên liệu nén ở áp suất cao nên khi phun ra khỏi ống phun lửa, gặp áp suất của không khí thấp hơn nhiều và chính vì áp suất thay đổi đột ngột và hiệu ứng cháy, tạo nên hiệu ứng âm thanh, làm tăng sự độc đáo, hấp dẫn. Trong thời gian 2 phút, thiết bị sẽ phun thành 3 đợt. Sau đợt phun đầu tiên, thiết bị tạm ngừng hoạt động và về vị trí chờ, đến thời điểm lập trình, thiết bị sẽ tự động mở ra phun đợt thứ hai. Tương tự, hết đợt phun thứ hai, thiết bị cũng tạm ngừng rồi tự động mở ra phun đợt thứ ba. Hết đợt phun thứ ba, thì thiết bị đóng lại hẳn...
Kỹ sư Phan Đình Phương..
Kỹ sư Phan Đình Phương...
Kỹ sư Nguyễn Quang Huy, người trực tiếp chỉ đạo phun thử đêm ngày 6-3-2013 cho biết, kết quả những lần phun thử vượt cả mong muốn. 9 quả cầu lửa đã được phun ra khỏi miệng Rồng, tạo ra hiệu ứng ánh sáng và âm thanh rất đẹp và ấn tượng. Đặc biệt, đường kính của từng quả cầu lửa ước đạt từ 3-4 mét và các quầng lửa đi xa từ 10-15 mét. Qua thử nghiệm, trong một đêm diễn, tiêu thụ lượng dầu từ 54-81 lít và tiêu hao điện khoảng 2kWh. Tổng chi phí dầu và điện trong một đêm diễn theo thời giá hiện nay từ 2-2,5 triệu đồng.
Cũng theo kỹ sư Nguyễn Quang Huy, trong tương lai gần, hệ thống thiết bị phun lửa sẽ được cải tiến theo kiểu Rồng ngậm ngọc, khi phun, nửa phần phía trước của viên ngọc sẽ mở ra và khi phun xong, viên ngọc sẽ tự động đóng lại.
Nước Rồng cực mạnh, đẹp và... rẻ
Kỹ sư Phan Đình Phương, Tổng Giám đốc Cty CP Khoa học Công nghệ An Sinh Xanh (lô Z85 đường Trần Hưng Đạo, Đà Nẵng) là chủ sở hữu trí tuệ Công trình "Lắp đặt hệ thống phun nước ở cầu Rồng" cho biết, đây là công trình có yêu cầu kỹ thuật cao, không được phun dòng nước đặc mà phải phun nước thành luồng hơi cực mạnh và đẹp, thể hiện được khát vọng vươn xa của Đà Nẵng.
 ...và hình ảnh Rồng phun nước
...và hình ảnh Rồng phun nước.
Sau khi được chỉ định thầu công trình phun nước tại cầu Rồng, kỹ sư Phương đã nghiên cứu, thiết kế và tổ chức lắp đặt hệ thống dẫn nước từ đường ống thủy cục chảy vào bồn 50m3. Tại bồn này, khí được máy nén nén vào cùng với nước, với dung lượng 325m3 khí nén và 20m3 nước. Nước và khí từ bồn chứa theo hệ thống đường ống đi lên bên trong trụ cầu và dải phân cách, vào tủ điều khiển thủy khí, qua tiếp tủ trình diễn đặt dưới cổ Rồng, tiếp tục theo hệ thống ống lên thiết bị phun nước ở miệng Rồng.
Theo kỹ sư Phương, vận dụng định luật khí lý tưởng về tính chất 1m3 nước có thể hóa thành 1.300m3 hơi nước, ông thiết kế bồn chứa 20m3 nước và 325m3 khí nén, hóa ra hàng vạn mét khối hơi lẫn nước và phun với lưu tốc 1.944 l/s, tạo nên sự hoành tráng, đẹp mắt, tương xứng với quy mô con rồng thép dài nhất, nặng nhất, to nhất thế giới. "Sau 15 năm nghiên cứu, tôi và các đồng sự đã phát minh ra công nghệ phun nước hóa hơi ở nhiệt độ thường với 3 ưu điểm lớn: dễ vận hành, an toàn và chi phí thấp, và cùng chung tâm nguyện tạo ra những luồng hơi nước tuyệt đẹp để góp phần làm sống động thêm cây cầu Rồng huyền thoại trên sông Hàn", kỹ sư Phương chia sẻ.
Kỹ sư Phan Đình Phương cũng cho biết, trong tương lai gần, sẽ đề xuất với thành phố cho thực hiện nhiều kiểu phun mới, sáng tạo và phù hợp với chủ đề âm nhạc của từng đêm diễn, nhằm tăng sức hấp dẫn đối với người xem. Song trước mắt, chế độ phun nước của Rồng vẫn vận hành như hiện tại, bởi chi phí tiết kiệm. Nhiều người sẽ rất ngạc nhiên khi được biết chi phí cho một đêm Rồng phun nước (tức 1 lần phun trong thời gian 3 phút) chỉ tốn khoảng 200-250 ngàn đồng theo thời giá hiện nay. Kỹ sư Phan Đình Phương giải thích: 1 lần phun (3 phút), tốn 20m3 nước và tiêu hao 40kWh điện, như vậy, rõ ràng theo giá nước và giá điện hiện tại là chưa tới 250.000 đồng.
Theo Lê Văn Thơm
CA Đà Nẵng