Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013

Bầy sâu

Những bầy sâu

Nói đến sâu ai cũng sợ, nhất là quý cô quý bà. Con sâu cải với màu xanh của cải non, trông hiền là thế, nhưng nhỡ rơi vào nồi canh, thì dù có ngon đến mấy cũng phải đem đi đổ.
 
Con sâu làm rầu nồi canh là vậy.

Đến con sâu róm thì thực là kinh hãi. Bộ lông dựng ngược của nó cứ như một con nhím. Lỡ chạm vào, ngứa gãi đến tuột da.


Nhưng đó là sâu local. Sâu ngoại còn kinh khiếp hơn nữa. Những năm đầu 50 thế kỷ trước, sau những chiến dịch quân sự không thành, thực dân Pháp liền mở mặt trận kinh tế. Chúng đem hàng tấn sâu, nghe nói từ những hoang mạc châu Phi xa xôi, thả xuống những ruộng đồng bốn tỉnh Nam-Ngãi-Binh-Phú.

Những con sâu xanh đỏ, tím vàng, rằn rịt, mặt như mặt quỷ, có sừng có mỏ. Chỉ trong một đêm, bao nhiêu cây lúa tốt tươi bị chúng cắn xé tận ruột gan trở nên vàng úa, nằm chết rũ.

Hồi đó không có thuốc trừ sâu, nên dân làng chỉ có mỗi một cách là lội xuống ruộng, vạch từng bụi lúa ra mà bắt. Sâu nhiều đến nỗi, mỗi sáng “thu hoạch” đến cả trăm ký. Người ta đào những cái hố, đổ chúng xuống, phủ trấu lên, đốt.

Mùi tanh theo khói bay lên, nồng nặc đến tận giời.

Vì ăn lúa non nên con nào cũng béo trục béo tròn, lớn nhanh như thổi. Chỉ mới nở dăm hôm, đã biết quấn lấy nhau rồi sinh con đẻ cái.

Có mấy tay cốt cán thấm nhuần cách mạng lý luận rằng: sâu ăn lúa chớ có ăn cứt đâu. Nó ăn lúa của ta thì ta ăn lại nó. Vừa no cái bụng, vừa thể hiện lòng căm thù giặc. Thế là, bọn họ hào hứng bắc ngay cái nồi to tổ chảng lên bếp, đổ cả chục ký sâu vào luộc, ăn như ăn gỏi.

Có lẽ vì ăn quá nhiều, mà cũng có thể vì lũ sâu quỷ quái ấy rất độc, nên chẳng mấy chốc cả bọn nằm lăn quay, phùi bọt mép xanh lè.

Cả làng phát hoảng, chẳng ai dám xuống ruộng bắt sâu nữa.

Từ đó, sâu nhung nhúc bò đi khắp hang cùng ngõ hẽm. Sâu vào từng nhà, leo lên giường, chui vào tận giấc mơ. Vì vậy những đứa bé thiếu ăn không mơ thấy gặp bác Hồ mà chỉ thấy lổn nhổn toàn sâu là sâu!

May sao, năm đó Trời hành cơn lụt sớm, mà lại lụt rất to, nên bao nhiêu sâu đều bị cuốn trôi ra biển.
Giờ, cả nước hòa bình, lúa khoai tràn bờ, nhưng dân chúng vẫn đói khổ hoang mang, vì xuất hiện một loại sâu mới.

Chúng không rằn rịt xanh đỏ, không trần truồng bò tới bò lui với hai hàng chân nhiều như chân rết. Mà Trời ạ, chúng chỉ có hai chân, lúc nào cũng diện đồ veste, đi xe đời mới và ngự trong những cái tổ xinh đẹp có giá hàng chục, thậm chí hàng trăm tỷ đồng.

Chủ tịch nước bảo không chỉ có một con tên X hay tên Y nào đó, mà cả bầy. Ngài bảo dân phải chỉ mặt điểm tên, mỗi người phải xắn tay vào, như trước kia đã từng xuống ruộng bắt sâu của thực dân Pháp.

Ngài bảo vậy là nghe vậy, chứ cho kẹo dân đen cũng không dám.

Bên phủ chính trị rất bực mình, bảo nói mà không làm thì ai nghe. Người ta liền lập ra những đội quân diệt trừ sâu bọ có tên rất kêu, từ trung ương đến địa phương. Rồi trống giong cờ mở, bảo kiếm tuốt trần, tưởng chừng một con kiến cũng không trốn thoát.

Nhưng những con sâu thời hiện đại, chẳng những không lo sợ, mà còn hí hửng kéo nhau ra tận phi trường chào đón. Bởi vì, hồ hỡi quá, đó cũng lại là những bầy lũ từng trốn núp trên rừng Trường Sơn, hay những cháu con của các bậc đại sâu tiền bối.

Cũng có một vài con được đem ra chường mặt trước bàn dân thiên hạ. Cũng có án tử cho oai danh bốn biển. Nhưng thay vì chích thuốc độc lại âm thầm chích thuốc bổ. Đừng có mơ bắn ngay tút xuỵt trước sân tòa như Kim Yong Un bắn dượng ruột của mình.

Vậy nên, chẳng ai ngạc nhiên khi thấy cả nước tràn ngập lũ sâu hai chân, mỗi ngày một nhiều. Chúng chui vào tận trường học, nhà thương. Chúng không thèm ăn lúa ăn khoai, (bõ bèn gì), chúng ăn rừng ăn biển, ăn dầu khí, ăn than đá, ăn bauxite và ăn cả hài cốt liệt sĩ!

Chúng không chỉ có một bầy mà nhiều bầy, gọi là tập đoàn hay nhóm lợi ích.

Đến nước này thì chỉ có Trời mới diệt được chúng. Nhưng hỡi ôi, ngay cả Trời mà cũng đang thấp thỏm lo sợ. Nghe đâu chúng thò thụt định bán cả cái ông Trời nghèo và nhỏ này cho ông Trời giàu và to hơn bên cạnh, mà không thèm mời Thiên Lôi kia đấy!

Vậy thì, chỉ còn có nước botay.com thôi!
Khuất Đẩu

Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

NHỮNG AI SẼ ỦNG HỘ TÔI TRỞ THÀNH LÝ QUANG DIỆU VIỆT NAM?


NHỮNG AI SẼ ỦNG HỘ TÔI TRỞ THÀNH LÝ QUANG DIỆU VIỆT NAM

"Nếu như anh Lê Thăng Long sống trong một đất nước khác như Hàn Quốc,Phi Lục Tân, Thái Lan, Thụy Sỹ....thì tôi nghĩ lá thư này hết sức bình thường và có thể tôi sẽ ủng hộ anh, còn đằng này ...ôi thôi...hình như đầu óc anh có vấn đề ấy nhỉ, hay anh đang mắc bệnh hoang tưởng ? Thôi thì cứ đăng đại lên sao, có khi nó lại trở thành sự thật...vì mọi thứ đều có thể xảy ra mà, không có gì là không thể. Còn không thì... cứ cho là chuyện thư giản cuối tuần cũng hay hay...ấy nhỉ ?. Nhân đây, tôi cũng xin cảm ơn anh với những mong muốn và những lời chúc tốt đẹp cho dân tộc Việt Nam dù nó mong manh khó trở thành sự thật..."



Kính gửi: Đồng bào Việt Nam ở trong nước và nước ngoài cùng bè bạn quốc tế!

Tôi là Lê Thăng Long, tên bí danh là Lincoln Lê, doanh nhân, nhà hoạt động vì quyền con người cho nhân dân Việt Nam xin có mấy lời tâm sự với đồng bào Việt Nam ở trong nước và nước ngoài cùng bè bạn quốc tế.

Chủ tịch Hồ Chí Minh khi còn sinh thời trong buổi lễ khai giảng năm học mới đã viết thư gửi cho cả nước, trong thư có đoạn viết rằng: “ Non sông Việt Nam có trở nên vẻ vang hay không, dân tộc Việt Nam có được vẻ vang sánh vai các cường quốc năm châu được hay không, chính là nhờ công học tập của các cháu”. Có nghĩa rằng chủ tịch Hồ Chí Minh ước muốn Việt Nam sẽ giàu mạnh như các nước giàu mạnh hàng đầu thế giới như Hoa Kỳ, Nhật Bản, Anh, Pháp, Thụy Sỹ …. Kể từ ngày Việt Nam thống nhất đất nước 30/4/1975 đến nay đã gần 40 năm, kể từ ngày quốc khánh 2/9/1945 đến nay đã gần 70 năm vậy mà Việt Nam vẫn còn là một trong 50 quốc gia nghèo nhất thế giới. Vậy bao giờ và ai sẽ đưa Việt Nam trở thành sánh vai với cường quốc năm châu như ước vọng của chủ tịch Hồ Chí Minh ?!

Nhiều người Việt Nam tỏ ra rất ngưỡng mộ ngài Lý Quang Diệu, cựu thủ tướng của Singapore. Đã có không ít người Việt Nam từng nói rằng: “Nếu Việt Nam có người tài như là Lý Quang Diệu thì Việt Nam chắc chắn sẽ mau chóng trở thành cường quốc!”. Tôi đã nhiều lần đi du lịch, làm việc tại Singapore. Vì vậy tôi có điều kiện hiểu một chút về dân tộc Singapore và ngài Lý Quang Diệu. Điều làm tôi thú vị nhất đối với ngài Lý Quang Diệu là phương thức tranh cử chức thủ tướng Singapore của ngài ấy.

Vào thời điểm trước khi ngài Lý Quang Diệu làm thủ tướng thì Singapore chỉ là mấy hòn đảo nhỏ, hầu như không có tài nguyên khoáng sản, nhân dân nghèo và dân trí thấp cùng xã hội quá nhiều tệ nạn. Lần đầu tiên ra tranh cử chức thủ tướng tại Singapore thì ngài Lý Quang Diệu chưa phải là một chính trị gia nổi tiếng, có uy tín lớn. Nhiều người dân Singapore tâm sự cho tôi biết rằng so với đối thủ nặng ký nhất ra tranh cử chức thủ tướng Singapore thì ngài Lý Quang Diệu chưa được 1% lợi thế tính theo thang điểm so sánh tương đối. Vậy mà ngay lần tranh cử chức thủ tướng Singapore lần đầu tiên ngài Lý Quang Diệu đã chiến thắng áp đảo với tỷ lệ nhân dân bỏ phiếu bầu hơn 90%. Tại sao lại có điều kỳ diệu đó xảy ra?! Một số người dân Singapore đã tua lại quá khứ lịch sử tranh cử chức thủ tướng của ngài Lý Quang Diệu cho tôi nghe.

Ngài Lý Quang Diệu đã thực hiện chiến thuật 3 lời hứa để vận động tranh cử chức thủ tướng tại Singapore. Ngài ấy đã từng hứa với nhân dân Singapore như sau: “Nhiệm kỳ thủ tướng của Singapore là 4 năm, nếu nhân dân Singapore tín nhiệm bầu tôi làm thủ tướng thì tôi xin hứa danh dự trong vòng 3 năm sẽ hoàn thành 3 điều như sau:

1-     Đưa Singapore từ một quốc gia ô nhiễm môi trường nhiều trở thành một trong 10 quốc gia có môi trường trong sạch bậc nhất thế giới.

2-     Đưa Singapore từ một quốc gia có tệ nạn tham nhũng nhiều trở thành một trong 10 quốc gia có môi trường công chức trong sạch nhất thế giới. Đưa Singapore từ một quốc gia có tệ nạn xã hội nhiều trở thành một trong 10 quốc gia có môi trường xã hội an ninh tốt, ít tệ nạn nhất thế giới.

3-     Đưa Singapore từ một quốc gia thiếu vốn trầm trọng sẽ trở thành một quốc gia có đủ đến dư vốn đầu tư. Sau 3 năm kể từ ngày tôi làm thủ tướng tại Singapore chỉ còn thiếu những doanh nhân có tâm và tài để làm cho đồng vốn sinh lợi cao, sẽ không thiếu vốn đầu tư kinh doanh cho những doanh nhân, doanh nghiệp của Singapore.

Nếu tôi không hoàn thành đầy đủ 3 điều tôi hứa, tôi xin tự từ chức vô điều kiện trước khi nhiệm kỳ thủ tướng kết thúc là 1 năm và sau đó không bao giờ ra tranh cử chức thủ tướng tại Singapore nữa!”.

Vào thời điểm lần đầu tiên ngài Lý Quang Diệu ra tranh cử chức thủ tướng thì điều kiện xã hội Singapore vô cùng khó khăn. Vì thế 3 lời hứa của ngài Lý Quang Diệu khi đó khó tựa như là chuyện bắc thang leo lên trời vậy. Nhưng thực tế ngài Lý Quang Diệu đã làm được hơn những gì đã hứa với nhân dân Singapore.

Ban đầu có nhiều người cho rằng ngài Lý Quang Diệu bị hoang tưởng, điên khùng, hứa hão, không có một ai tin lời ngài ấy. Nhưng tất cả mọi điều đều đã được ngài Lý Quang Diệu tiên liệu chính xác. Biết trước là nhân dân Singapore sẽ hoài nghi những lời hứa của mình nên ngài Lý Quang Diệu đã viết ra kế hoạch giải trình phương án thực hiện 3 lời hứa của mình, rồi in ra hàng vạn bản để phát cho nhân dân Singapore đọc. Ngài Lý Quang Diệu đã tổ chức nhiều hội nghị, hội thảo mời đông đảo nhân dân Singapore tới nghe ngài ấy thuyết trình về phương án thực hiện 3 lời hứa. Cho phép toàn thể nhân dân Singapore phản biện tưng bừng. Nhân dân Singapore đã rất thông minh, khôn ngoan để hiểu và tin cậy mà bỏ phiếu bầu cho ngài Lý Quang Diệu trở thành thủ tướng. Ngài Lý Quang Diệu có tài nhưng nhân dân Singapore cũng rất tuyệt vời vì đã biết lựa chọn, biết tạo điều kiện cho ngài Lý Quang Diệu cống hiến.

So sánh tiềm năng phát triển của Singapore thời điểm ngài Lý Quang Diệu ra tranh cử chức thủ tướng lần đầu tiên thì chỉ bằng 1% so với tiềm năng của Việt Nam hiện nay.

Tôi xin khẳng định chắc chắn rằng tôi có tài, đức không kém ngài Lý Quang Diệu! Chỉ trong 11 tháng tôi sẽ hoàn thành ít nhất 3 lời hứa tựa như ngài Lý Quang Diệu đã từng hứa. Vậy sẽ có bao nhiêu người Việt Nam ủng hộ tôi tương tự như nhân dân Singapore từng ủng hộ ngài Lý Quang Diệu?!

Tiềm năng để  phát triển của Việt Nam rất lớn. Chỉ cần xét 3 yếu tố so sánh sau đã thấy rõ:

1-     Về tổng trữ lượng và giá trị khoáng sản của 3 nước giàu châu Á là Singapore, Hàn Quốc, Nhật Bản gộp lại chưa bằng 20% của Việt Nam. Có đầy đủ tài liệu khoa học xác thực để chứng minh nhận định này.

2-     Về gien, chỉ số thông minh (IQ) và chỉ số cảm xúc (EQ) người của dân tộc Việt Nam không hề thua kém người của các dân tộc Singapore, Hàn Quốc, Nhật Bản.

3-     Về truyền thống văn hóa lịch sử dân tộc kể từ khi dựng nước hơn 4000 năm lịch sử đến nay, dân tộc Việt Nam không kém sự hào hùng so với các dân tộc Singapore, Hàn Quốc, Nhật Bản.

Nhật Bản mới chỉ bắt đầu phát triển mạnh kể từ khi vua Minh Trị Thiên hoàng tiến hành cải cách Nhật Bản. Hàn Quốc mới chỉ phát triển kể từ sau khi đại chiến thế giới thứ 2 kết thúc. Trung Quốc mới chỉ phát triển mạnh từ năm 1978 đến nay khi ngài Đặng Tiểu Bình thực hiện cải cách. Nước Nga mới phát triển mạnh từ năm 1991 đến nay sau khi thay đổi thể chế kinh tế và chính trị. Việt Nam mới bắt đầu phát triển mạnh từ năm 1986 đến nay sau khi cố tổng bí thư Nguyễn Văn Linh tiến hành cải cách. Thể chế kinh tế, chính trị rất quan trọng. Nếu năm 1986 đến nay Việt Nam không cải cách kinh tế thì sẽ không có phát triển. Tuy nhiên Việt Nam cải cách còn nửa vời. Nếu Việt Nam cải cách kinh tế toàn diện hơn và triệt để hơn thì sẽ có thành tựu phát triển lớn hơn nữa.

Tôi muốn sớm trình bày toàn diện kế hoạch tái cấu trúc nều kinh tế Việt Nam và con đường sớm đưa Việt Nam trở thành cường quốc. Tôi không tham danh lợi. Tôi chỉ xin được hiến kế giúp cho đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), chính quyền Việt Nam (CQVN), nhân dân Việt Nam để giúp Việt Nam tiếp tục cải cách toàn diện hơn, triệt để hơn. Nhưng tôi đang rất lo bị CQVN bắt lần hai, cản trở tôi được trình bày kế hoạch cải cách, phát triển Việt Nam. Tôi đã từng bị CQVN bắt giam tù và xử án oan sai 5 năm tù giam chỉ vì tham gia hoạt động vì quyền con người cho nhân dân Việt Nam. Tôi vừa mãn hạn tù nhưng vẫn còn đang trong thời gian bị quản chế 3 năm. Tôi bị tước bỏ, hạn chế một số quyền con người cơ bản.

ĐCSVN và CQVN đã từng đối xử sai trái đối với nhiều người có công. Ví dụ điển hình là sự đối xử tàn độc đối với bác Nguyễn Kim Ngọc cựu bí thư tỉnh ủy tỉnh Vĩnh Phúc. Chính bác Nguyễn Kim Ngọc là người thực hiện thành công đầu tiên tại Việt Nam về chương trình cải cách kinh tế nhưng không được thừa nhận là công mà còn bị kết tội. Sau này cố tổng bí thư Nguyễn Văn Linh đã lấy kế sách cải cách của bác Nguyễn Kim Ngọc để ứng dụng làm thành công cuộc cải cách kinh tế ở Việt Nam từ năm 1986 đến nay. Sau khi bác Nguyễn Kim Ngọc đã chết ĐCSVN và CQVN đã truy tặng bác ấy nhiều huân chương cao quý. Tôi hy vọng một ngày nào đó ĐCSVN và CQVN cũng sẽ minh oan cho tôi tương tự như là đã từng minh oan cho bác Nguyễn Kim Ngọc.

Dân tộc Việt Nam đã từng bỏ lỡ một cơ hội cải cách lớn cách nay khoảng 100 năm. Nhà yêu nước Việt Nam là Phan Chu Trinh có nhiều nét tương tự như ngài Lý Quang Diệu. Nhưng thật tiếc là tại thời điểm lịch sử đó nhân dân Việt Nam không đủ nhận thức, bản lĩnh để ủng hộ chương trình cải cách Việt Nam của nhà yêu nước cách mạng Phan Chu Trinh. Tôi tự nhận thấy về tài năng và tình yêu thương dân tộc Việt Nam của tôi không hề thua kém nhà cách mạng yêu nước Việt Nam Phan Chu Trinh. Tôi mong muốn đồng bào Việt nam ở trong nước và nước ngoài cùng bè bạn quốc tế hãy ủng hộ tôi như nhân dân Singapore từng ủng hộ ngài Lý Quang Diệu.

Tại Việt Nam từ nhiều năm qua đến nay chưa có luật bầu cử tự do dân chủ chức vụ quyền lực cao nhất tựa như là sự bầu cử tổng thống ở Hoa Kỳ, Nga, Hàn Quốc… và sự bầu cử thủ tướng như ở Singapore, Nhật Bản, Thái Lan … Luật do Quốc hội có quyền lập ra và sửa đổi. Nhân dân Việt Nam có thể tự làm cuộc trưng cầu dân ý, Quốc hội Việt Nam có thể ban hành luật mới về bầu cử tự do, dân chủ ở Việt Nam như những quốc gia dân chủ.

Bản thân tôi chỉ cần làm việc mỗi tuần một giờ là có thể lo đủ kinh tế cho bản thân và gia đình sống đàng hoàng. Tôi có thể làm việc trung bình tối thiểu 12 giờ mỗi ngày và làm việc đủ 365 ngày một năm. Tôi muốn làm việc phục vụ sự phát triển cho dân tộc Việt Nam mà không cần hưởng thu nhập suốt từ nay đến hơi thở cuối cùng của cuộc đời mình.

Xin ĐCSVN và CQVN không ngăn cản tôi được trình bày kế hoạch sớm đưa Việt Nam trở thành cường quốc. Nếu không cho phép tôi trở thành tổng thống, thủ tướng, tổng bí thư ĐCSVN thì những nhà lãnh đạo Việt Nam hãy lấy kế hoạch của tôi mà giúp cho Việt Nam sớm giàu mạnh như Nhật Bản, Thụy Sỹ, Pháp, Anh, Hoa Kỳ và hơn thế nữa.

Xin đồng bào Việt Nam ở trong nước và nước ngoài cùng bè bạn quốc tế hãy bảo vệ quyền con người chính đáng, quyền được cống hiến vì lợi ích cho dân tộc Việt Nam của tôi.

Tôi xin chúc đồng bào Việt Nam ở trong nước và nước ngoài cùng bè bạn quốc tế luôn nhiều sức khỏe, bình an, may mắn, thành công, hạnh phúc!

Sài Gòn – TP. HCM, Việt Nam, ngày 25/12/2013,

Lê Thăng Long – Lincoln Lê
Địa chỉ: 80 Nguyễn Thái Bình, Q.1, TP.HCM.
Mobi:+84-967375886. Email: thanglong67@gmail.com  

Thứ Năm, 26 tháng 12, 2013

TỐN & KÉM.


TỐN & KÉM.

Nghe Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng ngoại giao Phạm Bình Minh lần đầu tiên công bố số lượng đoàn các cơ quan, đoàn thể, địa phương đi ra nước ngoài gọi là tham quan, học tập, hội họp....mà tái tê cả cu: 3.780 đoàn năm 2012 và 3.200 đoàn năm 2013.
Lại nghe chuyên gia kinh tế Lê Đăng Doanh nói: Đại sứ Việt Nam tại Liên Bang Nga Phạm Xuân Sơn cho biết bình quân một năm đón tiếp từ 200- 220 đoàn công tác từ Việt Nam sang, có đoàn tới 60 người. Giá cho một cặp vé khứ hồi đi Moscow rẻ nhất là 17 triệu VNĐ, hạng thương gia lên tới 52 triệu.
Lại nghe Chủ tịch An Giang "kêu trời" trước con số 70 đoàn vào công tác mỗi năm đã nêu kỷ lục có đoàn ở tới... 3 tháng, đã mở ngoặc liệt kê thêm bao nhiêu khoản chi phí. Từ tiền vé máy bay, tiền ăn ở, tiền khách sạn... 
Lại nghe Chủ tịch Quảng Bình than thở trước tình trạng có lúc ông phải "bù đầu" cáng đáng công việc cho 3 vị phó chủ tịch cùng lúc đi công tác nước ngoài. Trong 10 tháng của năm, một tỉnh nghèo như Quảng Bình mà có đến 98 đoàn đi công tác nước ngoài.
Lại nghe như vừa rồi Đoàn thể thao Việt Nam tham gia SEA Games 27 quan chức "ăn theo" vô kể, tốn kém vô kể.
Đại khái như thế.
Nhiều nước nghe đến đoàn Việt Nam qua là thấy sợ. Hô hô.
Đi học, đi tham, đi quan, đi ra nhiều thế mà có vẻ như đầu óc thiển cận hơn, kém hơn, kém hơn, kém hơn, nhỉ?
Tốn tiền dân ra nước ngoài mà chẳng học được gì, lại vẫn thế, vẫn cồng, vẫn kềnh, vẫn u mê, vẫn ngông, vẫn chậm, vẫn tham, không thay đổi được phương pháp, phong cách, chính sách, ra mần chi?
Ra mần chi?
Thêm tốn?
Thêm kém?
Ra mần chi?
Hi?
_______________
Bú tiền ngân sách, tiền dân, đi nước ngoài, to còi nhận định, tự sướng, chém gió vô bổ thì đi mần chi?

Theo Cu Vinh Khoai Lang

Thứ Tư, 25 tháng 12, 2013

Phòng và chống

Phòng và chống

Trong những năm qua, chúng ta đi hết từ bàng hoàng này đến bàng hoàng khác khi chứng kiến những vụ bạo hành trẻ em, khi thấy thói vô cảm trở thành "căn bệnh" hiểm nghèo của xã hội. Gần đây nhất là vụ hành hạ trẻ mầm non ở Sài Gòn hay vụ "hôi" bia ở Biên Hòa.
Dư luận nói chung là rất phẫn nộ, đòi xử lý nghiêm minh, và đó là một phản ứng tích cực để xây dựng một xã hội văn minh. Tuy nhiên, những bản án nghiêm khắc chủ yếu chữa về "triệu chứng", chứ không có nhiều tác dụng trong phòng chống, ngăn chặn "căn bệnh" bạo hành.
Trong một xã hội hiện đại, tại sao một người ra đường có thể bị đánh bất cứ lúc nào chỉ vì dám/ lỡ "nhìn đểu", vì lỡ... đẹp trai hơn người khác! Tại sao một người mua hàng có thể bị chửi, mắng, đánh đập, đe dọa, bị những thứ không thể lường trước, như đã chạm vào hàng rồi mà không mua.
Tại sao một "cô giáo" mới mười tám, đôi mươi và một cô khác thậm chí đã có bằng đại học lại có thể hành hạ những em bé một cách vô cảm? Tại sao của cải của những nạn nhân bị tai nạn, bị cướp giật lại bị chính những người dân đáng ra phải giúp đỡ thì lại quay ra xâu xé? Tại sao?
Bạo hành luôn có "cơ hội" ở bất cứ đâu, trong gia đình, nhà trường, cộng đồng... Nạn bạo hành, mà nạn nhân chủ yếu là phụ nữ và trẻ em, là một vấn nạn xảy ra ở mọi quốc gia, nền văn hóa, không ngoại lệ giàu nghèo, trình độ học vấn.
Song rõ ràng, kỹ năng sống và sự hiểu biết về quyền lợi, luật pháp của công dân trong một xã hội càng cao thì mức độ, phạm vi của nạn bạo hành càng thấp. Mặt khác, sự tồn tại của nạn bạo hành phụ thuộc khá nhiều vào các yếu tố như:
- Ý thức, trách nhiệm của xã hội về nạn bạo hành. Ví dụ: Phải tăng cường nhận thức không coi nạn bạo hành là "chuyện riêng" chừng nào chưa động chạm đến mình, mà là một vấn nạn của toàn xã hội cần giải quyết.
- Vào luật pháp và sự công minh của luật pháp, trong đó rất quan trọng là trách nhiệm của người lãnh đạo, cơ quan công quyền trong việc phát hiện, xử lý nạn bạo hành.
Từ những bình diện trên, câu hỏi đặt ra là làm thế nào để "phòng ngừa" nạn bạo hành trước khi chúng xảy ra, chứ không phải "chữa trị" khi sự đã rồi. Trả lời câu hỏi này có lẽ cần bắt đầu từ giáo dục.
Mỗi đứa trẻ, ngay từ khi ngồi trên ghế nhà trường, càng sớm càng tốt, cần được: Huấn luyện kỹ năng sống để biết lắng nghe - phát biểu - đối thoại - ứng xử - phản biện...; Tìm hiểu về pháp luật để có những hiểu biết nhất định về quyền lợi và nghĩa vụ của mỗi cá thể trong một cộng đồng; Khuyến khích, hỗ trợ thực hiện những quyền lợi nghĩa vụ ấy với tinh thần thượng tôn pháp luật,
Trang bị tốt những điều trên sẽ tạo cho trẻ nhiều cơ hội trở thành những công dân vừa có sự tự tin bảo vệ chính kiến, bản lĩnh cá nhân của mình, giữ "cái tôi", không a dua theo tâm lý bầy đàn, không bắt chiếc cái xấu, vừa có thể hòa nhập cộng đồng xã hội, biết cách "đối nhân, xử thế" trên tinh thần tôn trọng mọi người và sau nữa, biết bảo vệ mình, bảo vệ lẽ phải bằng pháp luật.

Vụ bạo hành tại Cơ sở mầm non Phương Anh gây chấn động dư luận. Ảnh: Tuổi trẻ

Trương Anh Tú

Thứ Hai, 23 tháng 12, 2013

Diễn đàn XHDS là gì ?

Vai trò, thách thức và cơ hội của Diễn đàn XHDS


Ảnh bên:Các Bloggers có mặt tại sân bay Tân Sơn Nhất để yêu cầu trả tự do cho những học viên đã đi học xã hội dân sự ở Philippines trở về còn bị tạm giữ hôm 6/10/2013.

Hiện nay ở Việt nam, hoạt động của tổ chức Diễn đàn Xã hội Dân sự  đã và đang gây sự chú ý của dư luận. Đâu là thách thức, cơ hội, khó khăn của Diễn đàn XHDS và người dân ở Việt nam có hy vọng, mong muốn gì ở Diễn đàn này?

Xã hội Dân sự

Xã hội Dân sự (XHDS) là xã hội trong đó các tổ chức khác nhau của các công dân như đảng phái, công đoàn, hợp tác xã, nhóm,...trước hết nhằm hỗ trợ nhau, giúp đỡ người khác hay thực hiện mục đích chung mà những người gia nhập cùng hướng đến.

Các tổ chức Xã hội Dân sự có đặc tính chung là các tổ chức hoạt động độc lập và không chịu sự chi phối của Nhà nước vì không nhận kinh phí nào và do đó không bị nhà nước kìm chế. Thông qua các tổ chức Xã hội Dân sự, ở đó người tham gia hầu như không chịu bất cứ ràng buộc gì đối với tổ chức, ngoài sự tình nguyện, để đóng vai trò cá nhân của mình thông qua các tổ chức Xã hội Dân sự.

Ở Việt nam, sự xuất hiện mới đây của Diễn đàn XHDS mà theo ông Nguyễn Quang A, nguyên Viện trưởng Viện IDS hiện là thành viên ban trị sự của diễn đàn này nói rằng với mục đích để “trao đổi và tập hợp các ý kiến góp phần chuyển đổi thể chế chính trị từ toàn trị sang dân chủ một cách ôn hòa”.

Cũng theo TS Nguyễn Quang A thì Diễn đàn XHDS không phải là một tổ chức đơn thuần như nhiều người nghĩ, mà Diễn đàn XHDS là một tập hợp của các phong trào, các tổ chức và các cá nhân trên một cơ sở chung một mục đích, nguyên tắc.

 Ông Nguyễn Quang A nói:

-Diễn đàn XHDS không phải là một tổ chức theo nghĩa cố điển của tổ chức. Mà nó là tập hợp của những người, những tổ chức hay các phong trào tham gia vào một diễn đàn. Các tổ chức, phong trào, con người ấy độc lập và tự trị lẫn nhau nhưng có chung một mục đích, nguyên tắc hoạt động, ủng hộ và hỗ trợ lẫn nhau.

Tuy nhiên TS. Nguyễn Quang A nhấn mạnh rằng Diễn đàn XHDS  cũng không phải là nơi hội tụ của các tổ chức, phong trào hay các cá nhân. Trao đổi với chúng tôi, TS. Nguyễn Quang A giải thích

“Nói là tụ điểm có lẽ là không đúng, mà chúng tôi không muốn nó là một tụ điểm. Mà muốn nó thuần túy là nơi để gặp gỡ, để trao đổi cũng như là khuyến khích các hoạt động đa dạng khác nhau. Không chỉ là các hoạt động trao đổi ý kiến, mà có thể là các hoạt động thiết thực nhằm phục vụ sinh kế của người dân để cải thiện cuộc sống hàng ngày của họ, để cải thiện môi trường v.v…”

Trước mắt Diễn đàn XHDS có mục tiêu sẽ lôi kéo nhiều thành phần xã hội khác nhau tham gia, chứ không chỉ đơn thuần là lực lượng trí thức. Với mục đích tạo dựng các hoạt động, các dự án để người dân cùng tham gia để làm lợi cho người dân, cho xã hội và cho cả nhà nước trong việc hoạch định các chính sách kinh tế xã hội nhằm phục vụ người dân tốt hơn. Quan trọng hơn Diễn đàn XHDS là môi trường để thông qua đó khuyến khích người dân sử dụng những quyền tự nhiên hay các quyền được hiến định của mình, mà không cần phải xin hay đợi ai cho phép. Cụ thể là các quyền chính trị, dân sự, kinh tế, văn hóa kể cả tự do ngôn luận…TS. Nguyễn Quang A cho biết:

“Tất cả mọi người sử dụng quyền tự nhiên của mình, quyền được hiến định của mình. Bất luận và không cần phải xin phép ai và đợi ai cho phép, vì đó là quyền của mình thì người dân cứ tiến hành thực thi. Và bản thân Diễn đàn XHDS cũng sẽ thực hiện những quyền của mình ”

Hạn chế, khó khăn của Diễn đàn XHDS

Ngoài những hạn chế do Diễn đàn mới ra đời, có ít người biết đến và trang thông tin của Diễn đàn XHDS bị chính quyền chặn nên rất khó truy cập. Nói về các thách thức của Diễn đàn XHDS, TS. Nguyễn Quang A nói với chúng tôi

-“Thách thức thì rất nhiều, thứ nhất là nguồn lực con người, thời gian, trí tuệ của những người tham gia hiện thời thì hạn hẹp, các cơ quan nhà nước thì cản trở. Các phương tiện để truyền bá chưa được rộng rãi cho lắm và những người tham gia vào diễn đàn này có thể có nguy cơ bị nhà nước sách nhiễu, kể cả chuyện có khả năng tù tội”

Tuy mới ra đời nên thiếu sự sâu rộng do đó Diễn đàn XHDS cũng có những hạn chế nhất định song Diễn đàn XHDS đã nhận được sự quan tâm theo dõi của nhiều người dân, thuộc mọi thành phần khác nhau.

Ông Nghiêm Việt Anh một Kỹ sư xây dựng và là thành viên của Mạng lưới Blogger VN ở Hà Nội cho chúng tôi biết nhận xét của ông về Diễn đàn này:

- “Sự hiện diện của Diễn đàn XHDS đánh dấu sự tiến bộ của tiến trình chính trị Việt nam, nó có tác động tới các phong trào sẵn có của anh em trí thức như: Mạng lưới bloggers, Phụ nữ Dân chủ… Theo tôi do diễn đàn này mới xuất hiện nên chưa có nhiều sự sâu rộng trong quần chúng để mình đánh giá”

Kỹ sư Nghiêm Việt Anh cũng bày tỏ mong muốn, điều mà ông hy vọng vào Diễn đàn XHDS:

“Tôi nghĩ hiện tại họ không phải là một tổ chức, mà họ là một Diễn đàn tập hợp các trí thức hiện nay ở Việt nam. Nhưng tôi nghĩ tiến tới, để có một tương lai hay có sự tác động mạnh mẽ của không khí chính trị Việt nam  thì họ phải là một tổ chức. Một tổ chức đương đầu và phải chịu trách nhiệm về hành động của họ trước đất nước và dân tộc.”

Từ Sài gòn, ông Phạm Minh Hoàng một cựu tù nhân lương tâm cho rằng nên hiểu đúng về Diễn đàn XHDS, đây là một công cụ cần thiết nếu chính quyền vẫn có chủ trương để cho dân biết, dân bàn, dân làm và dân kiểm tra. Theo ông Phạm Minh Hoàng thì do tính độc lập không phụ thuộc vào chính quyền nên Diễn đàn XHDS là môi trường phản biện để giúp cho chính quyền nhà nước trong việc hoạch định các chính sách kinh tế xã hội nhằm phục vụ người dân ngày càng tốt hơn.

Trao đổi với chúng tôi ông Phạm Minh Hoàng nói

-Hoạt động khởi sắc này là một điều tốt, làm cho nhà nước thấy rằng chúng ta vạch ra cho họ một con đường cùng nhau giải quyết vấn đề đã quá lâu, đã gây quá nhiều đau khổ. Tôi mong mỏi trong tương lai có sự tham gia của các trí thức hiện đang làm việc trong bộ máy nhà nước, bộ máy đảng. Họ đang làm việc nên sự đóng góp của họ cụ thể hơn và nếu chúng ta vừa đa dạng hóa về sinh hoạt vừa đa dạng về thành phần thì đây là điều hết sức tốt.

Xã hội Dân sự là tổng thể các quan hệ giữa các tổ chức xã hội được hình thành và hoạt động theo nguyên tắc dân chủ, tự nguyện, tự chủ trong khuôn khổ pháp lý mà không chịu sự chi phối của nhà nước. Nó chỉ nhằm phối hợp với nhà nước để kiểm soát và hoàn thiện nhà nước pháp quyền, thúc đẩy kinh tế phát triển, từng bước hoàn thiện và duy trì, nhằm bảo đảm sự ổn định, cân bằng và phát triển bền vững của nhà nước và của xã hội.

Anh Vũ

Tìm hiểu về sự Ra Đời Của Chúa Giê-su

Sự Ra Đời Của Chúa Giê-su 
Bất cứ bạn có phải là Tín-Đồ Cơ Đốc hay không, nhưng bạn chắc biết rằng Lễ Giáng Sinh là ngày lễ kỷ niệm sự ra đời của Chúa Giê-su, Con của Chúa Trời. Nhưng Chúa Giê-su đến thế gian để làm gì? 

Ngày nay phần đông người ta trên thế giới đều biết ít nhiều về sự ra đời của Chúa Giê-su, cho dù những người không tin vào Chúa Trời và Chúa Giê-su cũng từng nghe qua một chút về sự ra đời của Chúa rồi. Nhưng phần đông chúng ta chỉ nghe được một chút chỗ này một chút chỗ kia thôi, chứ không biết rõ toàn bộ câu chuyện này. Hôm nay tôi sẽ trình bày cho các bạn tất cả những sự việc liên quan đến sự ra đời của Chúa Giê-su, hầu cho bạn có thể thấy rõ toàn bộ của sự kiện kỳ diệu quan trọng nhất trong lịch sự loài người. 
Các bạn chắc biết rằng công lịch là dựa vào năm ra đời của Chúa Giê-su. Khoảng 2000 năm về trước, tại thành phố Na-xa-rét của nước Y-sơ-ra-ên có một cô trinh nữ tên là Ma-ri. Cô Ma-ri đã được hứa gả cho một người nam tên là Giô-sép. Cả Ma-ri và Giô-sép đều thuộc dòng dõi của vua Đa-vít. Vua Đa-vít là vị vua vĩ đại nhất của dân tộc Y-sơ-ra-ên. Một hôm Ma-ri bỗng thấy có một đấng thiên sứ của Chúa Trời hiện ra trước mặt nàng. Thiên sứ này chào cô Ma-ri rằng: “Xin chào mừng cô, cô là người được ơn của Chúa Trời! Chúa Trời ở với cô!” 
Ma-ri rất ngạc nhiên vì không hiểu lời chào đó có nghĩa là gì. Thiên sứ đó giải thích thêm rằng: “Cô đừng sợ, Chúa Trời đã ban ơn cho cô. Cô sắp có thai và sẽ sinh một con trai, cô nên đặt tên con trai ấy là Giê-su. Con trai này sẽ được xưng là Con của Chúa Trời. Chúa Trời sẽ ban cho người nối ngôi của vua Đa-vít, người sẽ trị vì Y-sơ-ra-ên mãi mãi, nước của người sẽ tồn tại đời đời.” 
Ma-ri càng ngạc nhiên hơn và nói rằng: “Tôi còn là một trinh nữ chưa làm lễ kết hôn, làm sao có con được?” Thiên sứ trả lời rằng: “Thánh Linh sẽ giáng trên cô, quyền năng của Chúa Trời sẽ bao phủ cô, nên Con Thánh sinh ra sẽ được gọi là Con của Chúa Trời. Chẳng có việc gì Chúa Trời làm không được!” 
Ma-ri nghe rồi bèn nói rằng: “Tôi là tôi tớ của Chúa Trời, tôi sẵn sàng vâng theo lời của Ngài. Nguyện xin Chúa Trời thành tựu mọi việc y như ông đã nói vậy!” Sau đó thiên sứ từ biệt Ma-ri.
Khi Ma-ri chịu thai bởi Thánh Linh rồi, Giô-sép vị hôn phu của nàng là một người ngay thẳng chính nghĩa, người muốn từ hôn một cách kín đáo, tại vì người không muốn để Ma-ri bị sỉ nhục công khai. Trong khi người đang suy tính việc ấy, thì thiên sứ của Chúa Trời hiện đến cùng Giô-sép trong một giấc mơ và nói với người rằng: “Hỡi Giô-sép, ngươi đừng ngần ngại, hãy cưới Ma-ri về làm vợ đi! Vì cô ấy chịu thai là bởi Thánh Linh, nàng sẽ sinh một con trai, ngươi nên đặt tên con trai ấy là Giê-su, vì sau này con trai ấy sẽ cứu vớt dân mình ra khỏi tội lỗi.” 
Khi Giô-sép thức dậy rồi, người làm y như lời thiên sứ đã dặn. Người cưới Ma-ri về nhà, nhưng người không có ăn ở với nàng cho đến khi nàng sinh ra con trai ấy. 
Hồi đó nước Y-sơ-ra-ên là dưới quyền cai trị của Đế Quốc La-mã. Hoàng đế La-mã ra lệnh kiểm tra dân số khắp cả Đế Quốc, mỗi một người dân đều phải trở về quê hương của mình để đăng ký. Vì Giô-sép thuộc dòng dỏi của vua Đa-vít, nên người phải đi từ thành phố Na-xa-rét trở về thành phố Bết-lê-hem của xứ Giu-đê, ấy là quê hương của vua Đa-vít, để đăng ký cho mình và Ma-ri. Khi họ về đến Bết-lê-hem thì ngày sinh của Ma-ri đã đến, mà nhà quán thì không còn chỗ trọ vì khách hàng đến đông quá, cho nên họ phải ở tạm trong chuồng chiên của nhà quán. Trong chuồng chiên này Ma-ri sinh ra một con trai, nàng lấy khăn bọc lại và đặt con mình trong máng cỏ. 
Ở ngoại ô thành Bết-lê-hem có mấy người chăn chiên đang ở ngoài đồng, họ thức đêm canh giữ bày chiên. Bất thình lình có một thiên sứ của Chúa Trời hiện ra, hào quang của Ngài chói lòa khắp nơi. Những kẻ chăn chiên này rất sợ hãi, nhưng thiên sứ nói với họ rằng: “Đừng sợ chi, tôi đến báo cho các ngươi một tin mừng. Đêm nay Chúa Cứu Thế đã ra đời tại thành Bết-lê-hem. Nầy là cái dấu hiệu để cho các ngươi có thể nhận ra Chúa: Các ngươi sẽ thấy một con trẻ bọc bằng khăn nằm trong máng cỏ.” 
Bỗng nhiên có muôn ngàn thiên binh xuất hiện, các thiên binh và thiên sứ kia cùng nhau cất tiếng khen ngợi Chúa Trời rằng: 
            “Vinh quang thuộc về Chúa trên các tầng trời tối cao,
            Bình yên dưới đất cho những người đẹp lòng Ngài.”
Sau đó các thiên binh thiên sứ trở về Thiên Đàng. Những người chăn chiên rủ nhau đi vào thành Bết-lê-hem để tìm con trẻ ấy. Khi họ đến chuồng chiên của nhà quán thì thấy Ma-ri, Giô-sép và một con trẻ bọc bằng khăn đang nằm trong máng cỏ. Họ thuật lại những điều thiên sứ đã nói, ai nấy nghe rồi đều lấy làm lạ, và Ma-ri ghi nhớ mọi lời ấy trong lòng. 
Sau khi Chúa Giê-su đã ra đời tại thành Bết-lê-hem rồi, có mấy nhà chiêm tinh từ đông phương đến thành phố Giê-ru-sa-lem, ấy là thủ đô của Y-sơ-ra-ên. Họ tìm hỏi rằng: “Vua của dân Giu-đa mới ra đời hiện nay ở đâu? Chúng tôi đã thấy ngôi sao của vua ở bên đông phương, nên chúng tôi tìm đến đây để thờ lạy vua.” 
Khi Vua Hê-rốt và dân chúng của thành Giê-ru-sa-lem nghe tin này, họ đều bối rối. Vua bèn truyền nhóm các thầy dạy Luật Pháp và các thầy tế lễ cả hầu việc thờ phượng trong Đền Thờ của Chúa Trời, vua tra hỏi họ rằng: “Chúa Cứu Thế phải sinh tại đâu?” Họ tâu rằng: “Căn cứ theo lời của một đấng tiên tri trong Kinh Thánh thì Chúa Cứu Thế phải sinh tại thành Bết-lê-hem của xứ Giu-đê.” 
Vua Hê-rốt mời các nhà chiêm tinh đến một cách kín đáo, vua tra hỏi kỹ càng về ngôi sao đã hiện ra khi nào. Vua sai các nhà chiêm tinh đi thành Bết-lê-hem và dặn họ rằng: “Các thầy hãy đi tìm con trẻ ấy, khi tìm được rồi thì các thầy hãy trở về đây cho ta biết, để ta cũng đi thờ lạy người.” Các nhà chiêm tinh bèn lên đường đi về thành Bết-lê-hem. Kìa, ngôi sao mà họ đã thấy ở bên đông phương lại hiện ra và đi trước dẫn đường cho họ. Ngôi sao đến ngay trên chỗ con trẻ ở mới dừng lại. Họ đi vào trong nhà thì thấy con trẻ cùng mẹ người là Ma-ri, họ quỳ xuống để thờ lạy người rồi dâng lên cho người những của báu: vàng, nhũ hương và một dược. Tại vì trong một giấc mơ Chúa Trời đã dặn bảo họ đừng có trở lại gặp vua Hê-rốt nữa, cho nên họ đi đường khác trở về quê hương mình.
Chúa Giê-su Đến Thế Gian Để Làm Gì? 
Đây là toàn bộ câu chuyện ra đời của Chúa Giê-su. Mà mục đích của Chúa đến thế gian là để làm gì? 
Ma-thi-ơ 1:21 21 Người sẽ sinh một trai, ngươi hãy đặt tên là Giê-su, vì chính con trai ấy sẽ cứu dân mình ra khỏi tội lỗi.
Ý nghĩa của tên “Giê-su” là “Đức Gia-vê cứu vớt” hay “Đức Gia-vê là sự cứu chuộc”. “Gia-vê” (Yahweh) là chữ Hê-bơ-rơ, ấy là tên của Chúa Trời. Chúa Giê-su sinh vào thế gian là để cứu vớt người dân của mình ra khỏi tội lỗi. 
Bạn Có Nhận Thức Tội Lỗi Của Bạn Không? 
Bạn có nhận thấy bạn là người có tội không? Nếu bạn không nhận thấy bạn là tội nhân, thì lẽ dĩ nhiên bạn không thấy bạn cần sự cứu vớt của Chúa Giê-su. Nếu bạn không thấy bạn cần sự cứu vớt của Chúa Giê-su, thì Lễ Giáng Sinh không có ý nghĩa gì cả đối với bạn. Chỉ khi nào bạn nhận thấy bạn là người mang tội lỗi trầm trọng, thì bạn mới thấy rằng bạn cần Chúa Giê-su để cứu vớt bạn ra khỏi tội lỗi. 
Trước mặt Chúa Trời thì mỗi một người đều có tội, chẳng ai là công nghĩa trong sạch cả. Giết người, cướp của hẳn là tội; ăn trộm nói dối cũng là tội; tà dâm hẳn là tội; đánh lộn cãi lẫy chưởi rủa cũng là tội; phỉ báng tức là nói xấu làm mất danh giá người khác là một tội lỗi rất nghiêm trọng căn cứ theo lời dạy của Chúa Trời; ngay cả những ác tưởng trong lòng như: ghen ghét, thù oán, tham lam, tà dâm v.v. cũng là tội lỗi; say sưa nghiện rượu, nghiện ma túy hẳn là tội. Loài người chúng ta chẳng có người nào là không tội lỗi. Đứa trẻ từ hồi 5, 6 tuổi bắt đầu biết nói dối, chúng ta có lòng ghen ghét người khác, ta có lòng tham lam, ta chưởi mắng người khác v.v., cho đến bây giờ ta đã phạm bao nhiêu tội lỗi rồi! 
Thật ra chúng ta đều đã phạm 2 tội lỗi nghiêm trọng nhất: một là ta chỉ sống cho riêng mình thôi, ta coi lợi ích của mình là quan trọng hơn hết; hai là ta muốn làm theo ý riêng thích thú của mình, ta không chịu vâng phục ý chỉ của Chúa Trời. Bao nhiêu tội lỗi trên thế gian đều bắt nguồn từ hai tội lỗi này. 
Kinh Thánh dạy rằng khi chúng ta phạm tội, ta chẳng những là xúc phạm đến người khác, mà nghiêm trọng hơn hết là ta nghịch với Chúa Trời! Hậu quả của tội lỗi là chết. Chết ở đây không những chỉ là cái chết của thân thể xác thịt, mà còn là cái chết của linh hồn nữa. 
Sự chết của linh hồn là gì? Loài người chúng ta ai nấy đều phải chết, bất cứ là ông vua, ông quan, người giàu hay kẻ nghèo, sớm muộn gì chúng ta đều phải chết đi, nhưng chết không phải là kết thúc của mọi sự. Trong tương lai còn có Ngày Phát Xét nữa. Tất cả mọi người từng sống trên thế gian này đều phải đứng trước Ngôi Phán Xét của Chúa Giê-su. Cho dù thân thể của ta đã chết đi rồi, nhưng linh hồn của ta vẫn phải chịu sự phán xét. Nếu chúng ta là người công nghĩa trong đời này thì ta sẽ được ban cho sự sống đời đời (Xin đọc các bài giảng về “Sự Sống Đời Đời”). Nếu chúng ta đã phạm tội lỗi trong đời này, thì trừng phạt cho tội lỗi là sự hư mất của linh hồn. Sự hư mất của linh hồn còn gọi là cái chết thứ hai.
Tất cả những tội lỗi ta từng phạm trong đời này đều sẽ bị đem ra xét xử, không ai tránh khỏi được. Mà Chúa Giê-su đến thế gian này là để cứu vớt chúng ta khỏi tội lỗi, Chúa đến để cho ta có một lối thoát. 
Chúa Giê-su Dùng Sinh Mạng Của Mình Để Chuộc Tội Cho Chúng Ta 
Phương pháp cứu chuộc của Chúa Trời Đức Gia-vê gồm có hai phương diện. Phương diện đầu tiên là Chúa Giê-su Con của Chúa Trời dùng sinh mạng của mình để chuộc tội cho chúng ta, Chúa dùng huyết của mình để rửa sạch hết thảy tội lỗi của ta. 
Theo lời dạy của Kinh Thánh, tội lỗi thì được so như món nợ. Mắc nợ thì phải trả nợ, phạm tội thì phải chịu trừng phạt. Chúng ta đã phạm bao nhiêu tội lỗi trong suốt cuộc đời của mình, món nợ này trở nên quá lớn rồi, chúng ta không cách nào trả nổi nữa. Chúa Trời là nhân từ thương xót, nhưng đồng thời cũng là công nghĩa thánh sạch. Ngài tuy thương xót cho ta, nhưng Ngài không thể bỏ qua những tội lỗi đó được, trừ phi có người bằng lòng trả giùm món nợ đó cho chúng ta. 
Ai có thể trả giùm món nợ cho chúng ta? Ấy chính là Chúa Giê-su Christ Con của Chúa Trời! Chúa ra đời vào thế gian này, Chúa là một con người giống như chúng ta vậy. Nếu Chúa không phải là con người thì Chúa không thể chuộc tội cho loài người được. 
Hê-bơ-rơ 2:16-17 16 Vì quả thật người không phải giúp đỡ các thiên sứ, mà là giúp đỡ dòng dõi của Áp-ra-ham. 17 Bởi vậy người phải chịu làm nên giống như anh em mình trong mọi sự, hầu cho người trở nên thầy tế lễ thượng phẩm đầy lòng thương xót và trung tín đối với Chúa Trời để đền tội cho dân chúng. 
Đoạn Kinh Thánh này dạy rằng Chúa Giê-su đến không phải giúp đỡ các thiên sứ, mà là giúp đỡ dòng dõi của Áp-ra-ham. Dòng dõi của Áp-ra-ham tức là người dân của Chúa Trời, cho nên Chúa phải trở nên giống như anh em mình trong mọi sự. Chúa phải là con người rồi Chúa mới có thể đền tội cho loài người. 
Chúa Giê-su suốt đời không có phạm một tội lỗi nào cả, Chúa là hoàn toàn trọn vẹn trong sạch thiêng liêng, cho nên huyết báu của Chúa chảy ra trên cây thập tự có thể rửa sạch tất cả tội lỗi của ta. Chúa Trời đã dùng đấng tiên tri Ê-sai mà phán rằng: “Dầu tội các ngươi như hồng điều, sẽ trở nên trắng như tuyết, dầu đỏ như son, sẽ trở nên trắng như lông chiên!” 
Khi chúng ta tin vào Chúa Trời Đức Gia-vê và Chúa Giê-su, rồi chịu phép báp-tem, thì chính là qua phép báp-tem hết thảy tội lỗi của ta đều được rửa sạch tha thứ, và Chúa Trời ban Thánh Linh của Ngài ngự trong lòng ta nữa. 
Ấy là phượng diện thứ nhất của ơn cứu chuộc. 
Thánh Linh Sẽ Giúp Đỡ Chúng Ta Chiến Thắng Tội Lỗi Trong Lòng Ta 
Phương diện thứ hai của ơn cứu chuộc là Thánh Linh sẽ giúp đỡ chúng ta chiến thắng tội lỗi trong lòng. Tất cả tội lỗi đều bắt nguồn từ những ác tưởng như tà dâm, thù oán, ghen ghét, tham lam, ích kỷ v.v. Từ những ác tưởng này sẽ dẫn đến những lời nói độc ác và những hành động tội lỗi ở bên ngoài. Cho nên nếu không loại trừ những tội lỗi trong lòng, thì cho dù những tội lỗi trong quá khứ đã được rửa sạch hết rồi, nhưng chẳng bao lâu chúng ta lại trở về con đường tội lỗi như xưa. 
Thánh Linh là Linh của Chúa Trời, chính là quyền năng của Thánh Linh khiến Cô Ma-ri chịu thai mà sinh ra Chúa Giê-su. Thánh Linh sẽ ngự trong lòng ta, Ngài sẽ cho ta quyền năng để khắc phục những dục vọng ác tưởng trong lòng. Thánh Linh sẽ dạy dỗ chỉ dẫn ta và biến đổi tâm hồn của ta. Khi tâm hồn của ta được biến đổi rồi thì toàn bộ con người cả tư tưởng và hành động bên ngoài đều sẽ biến đổi. Chúng ta có thể dần dần trở nên con người có tính tình nhân từ thương xót và công nghĩa thánh sạch như Chúa Trời Đức Gia-vê và Chúa Giê-su vậy. 
Ấy là phương diện thứ hai của ơn cứu chuộc. 
Ơn Cứu Chuộc Của Chúa Trời Là Trọn Vẹn Và Cao Siêu Hơn Tất Cả Các Tôn Giáo 
Ơn cứu chuộc của Chúa Trời Đức Gia-vê là trọn vẹn và cao siêu hơn tất cả các tôn giáo. Lời dạy của Chúa Giê-su là siêu việt hơn lời dạy của tất cả các nhà triết học như Đức Phật và Đức Khổng Tử. 
Tôi sinh trong một gia đình theo Đạo Phật và thờ cúng ông bà tổ tiên. Tôi theo học tiểu học và trung học ở Việt Nam, tôi cũng học tập những lời dạy dỗ truyền thống. 
Đức Phật cũng dạy dỗ chúng ta phải làm điều lành tránh điều ác, nhưng người không thể biến đổi tâm hồn của ta khiến ta trở thành một con người mới. Chính Đức Phật nói rằng người không thể giúp đỡ chúng ta, mà chúng ta phải tự tu hành để tự cứu lấy mình. 
Dạy dỗ của Đức Khổng Tử rất tốt, người chỉ cho ta thấy điều gì là điều thiện, điều gì là điều ác. Nhưng Khổng Tử cũng không thể biến đổi tâm hồn của ta, người chỉ là dạy dỗ chúng ta biết điều lành điều ác thôi, chứ người không thể giúp đỡ chúng ta trở nên công nghĩa thánh sạch. 
Hơn nữa điều nghiêm trọng nhất là những tội lỗi chúng ta đã phạm, cả Đức Phật và Đức Khổng Tử đều không có giải pháp gì để làm sạch tội lỗi của ta. Theo lời dạy của Đạo Phật thì chúng ta hãy ráng làm điều lành đi, và mong rằng những điều lành ta làm thì lớn hơn những tội lỗi của mình. Hỡi các bạn ơi, những tội lỗi ta đã phạm thì trầm trọng quá rồi, cho dù ta ráng làm điều lành cũng không đủ để trả món nợ của mình, điều lành ta làm không thể tẩy trừ tội lỗi của mình. 
Trong cả vũ trụ trời đất này chỉ có huyết báu của Chúa Giê-su có thể rửa sạch hết thảy tội lỗi của ta. Hơn nữa Chúa Trời Đức Gia-vê còn ban Thánh Linh của Ngài cho ta để giúp đỡ ta khắc phục tội lỗi trong lòng và biến đổi tâm hồn của ta. 
Tôi cũng học tập những điều dạy của Phật Giáo và Khổng Tử từ hồi nhỏ, tôi biết tôi phải làm điều lành và tránh điều ác. Cho dù tôi không có cướp của giết người, tôi không có ăn cắp, tôi không có phạm tội tà dâm, tôi không có đánh lộn chưởi rủa người khác, nhưng trong lòng tôi thì tràn đầy sự ghen ghét, thù oán, kiêu ngạo và lòng khinh thị người khác; tôi cũng có nói dối, tôi cũng nói xấu người khác, tôi cũng cãi lại ba má tôi. Tôi biết những điều này là tội lỗi, nhưng tôi không cách nào khắc phục được tội lỗi ác tưởng trong lòng, rồi ác tưởng trong lòng tôi dẫn đến những hành động tội lỗi. Lời dạy dỗ của Đức Phật và Đức Khổng Tử chỉ khiến tôi thấy rõ tội lỗi xấu xa của mình thôi, chứ không thể giúp đỡ tôi khắc phục lực lượng của tội lỗi trong lòng. 
Tạ ơn Chúa Trời Đức Gia-vê, Ngài thương xót cho tôi, Ngài hướng dẫn giúp đỡ tôi từ lúc tôi còn chưa nhận biết Ngài, Ngài cho tôi kinh lịch lòng nhân từ thương xót vô biên và quyền năng vĩ đại của Ngài. Nếu các bạn muốn biết rõ những kinh lịch của tôi, xin đọcBài Làm Chứng Của Bà Mục Sư Châu Huệ Hiền. 
Sau khi tôi tin vào Chúa Trời Đức Gia-vê và Chúa Giê-su rồi, Chúa Trời tha thứ hết thảy tội lỗi của tôi, Ngài còn ban Thánh Linh ngự trong lòng tôi. Thánh Linh giúp đỡ tôi chiến thắng lực lượng của tội lỗi trong lòng và biến đổi tâm hồn của tôi. 
Chúng Ta Được Ban Cho Quyền Năng Để Trở Thành Con Cái Của Chúa Trời Đức Gia-vê 
Chúa Giê-su đến thế gian để cứu vớt dân mình ra khỏi tội lỗi. Có người sẽ nói rằng: “Chúa Giê-su là người Y-sơ-ra-ên, Chúa chỉ là cứu vớt dân Y-sơ-ra-ên thôi, còn tôi là người Việt Nam, ơn cứu chuộc đâu có liên hệ gì với tôi?”
Hỡi các bạn ơi, Ma-ri chịu thai bởi quyền năng của Thánh Linh của Chúa Trời, cho nên Chúa Giê-su sinh ra là Con của Chúa Trời, vậy người dân của Chúa Giê-su tức là người dân của Chúa Trời. Bởi vậy điều quan trọng nhất là bạn có phải là người dân của Chúa Trời hay không? Bất cứ bạn là người Việt Nam hay người Thái Lan hay người Mỹ hay người Pháp hay người da đen Phi Châu, nếu bạn là người dân của Chúa Trời, thì bạn sẽ được cứu chuộc. 
Giăng 1:12 12 Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền năng để trở thành con cái của Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin vào danh Ngài, 
Chữ “Ngài” ở đây là chỉ về Chúa Trời Đức Gia-vê. Căn cứ theo câu Kinh Thánh này, “hễ ai đã nhận Ngài” chính là “kẻ tin vào danh Ngài”. Vậy những người nhận Chúa Trời Gia-vê tức là những người tin vào danh của Ngài, thì Ngài ban cho quyền năng để trở thành con cái của Ngài. 
Nếu bạn trở thành con cái của Chúa Trời thì lẽ dĩ nhiên bạn là người dân của Chúa Trời, cho nên bạn sẽ được ơn cứu chuộc. 
Ấy chính là Tin Lành của Lễ Giáng Sinh: Chúa Giê-su, Con của Chúa Trời đến thế gian này để cứu vớt dân mình ra khỏi tội lỗi. Các bạn có muốn được hưởng ơn cứu chuộc không?
Bài giảng của Bà Mục Sư Châu Huệ Hiền