Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012

Như thế là tội ác


Như thế là tội ác

TS Nguyễn Minh Hoà
Người dân khu vực thủy điện Sông Tranh 2 đang sống bất an bên hàng triệu khối nước.
Cuộc sống bình thường là một cuộc sống có thể không khá giả nhưng yên lành, không nơm nớp lo sợ, không bất an thường trực trong bữa ăn và giấc ngủ hàng đêm. Cuộc sống của người dân ở hạ lưu thuỷ điện Sông tranh 2 hiện nay thực sự là cuộc sống bất bình thường, nhưng đau thương là ở chỗ họ không hề chọn cuộc sống đó.
Lý lẽ một cách tự nhiên và bình thường là: làng xóm có trước, người dân định cư trước đó hàng chục, thậm chí hàng trăm năm, bỗng nhiên một ngày nào đó nhữngnhà đầu tư đến đào bới, xây bờ đắp đập rồi từ đó, động đất làm đảo lộn toàn bộ đời sống cư dân. Khi mới xuất hiện lần đầu họ vẽ ra cho người dân hiền lành và thật thà một cái bánh vẽ thật hoành tráng giống như họ là “thiên sứ” đến mang lại hạnh phúc cho dân. Nào là tạo ra các khu dân cư mới tươi đẹp hơn, phụ nữ được tạo ra việc làm mới, con em họ được nhận vào làm các khu công nghiệp, các nhà máy, người già có nhà sinh hoạt cộng đồng, đường xá đi lại thuận tiện,…
Nhưng từ khi công trình mọc lên thì mọi sự bất hạnh đổ xuống. Không có gì bất công và khổ nhục hơn khi mà đang ở trong ngôi nhà yên lành lại bị ai đó nhân danh vì sự phát triển đất nước đến bắt phải đi chỗ khác tạm cư đến hơn mười năm, những đứa trẻ sinh ra và lớn lên không biết đến “mái ấm” và bây giờ lại đến chuyện đang có nhà phải bỏ nhà làm lều, làm nhà bằng dăm cây cọc, bìa cạc tông để sống qua ngày.
Nếu đó là hành động của một nhà đầu tư nước ngoài thì còn cho là họ thiếu tình nghĩa, nhưng có điều lạ là các nhà đầu tư Việt Nam đang đối xử tệ bạc với chính đồng bào của mình.
Mỗi khi sự cố xảy ra họ tìm mọi cách đổ cho khách quan, họ phủ dụ dân chúng rằng đừng lo, cứ yên tâm mà sống bởi các nhà khoa học đã nói “dân lo lắng là thừa vì thiếu hiểu biết”… Nhưng làm sao đừng lo được khi mà một ngày vài trận động đất ngay dưới chân mình? Hơn nữa ông trưởng ban quản lý thuỷ điện 3 còn lớn tiếng kêu gọi người dân “hãy nên biết chia sẻ và hy sinh cho thuỷ điện”.
Người dân thật khó mà nuốt trôi “lời khuyên” này, vì làm sao họ chia sẻ được với những người đang làm tổn hại đời sống của họ và con cháu họ. Thật sự thì, họ đã hy sinh rồi thì thuỷ điện mới mọc lên và họ tiếp tục hy sinh nữa thì ai sẽ là người hưởng lợi từ công trình này? Câu trả lời đã rành rành: đó là các nhà đầu tư và những người ăn theo, bởi đầu tư thuỷ điện cực kỳ lời, nước thì của trời, họ đầu tư đập, hồ nước một lần rồi thu lời nhiều chục năm sau. Phần người dân thì được gì? Thực tế còn chỉ ra, rất nhiều cộng đồng dân cư sống ngay bên cạnh các đập thuỷ điện mà không có lấy một giọt điện nào. Còn hơn thế, nếu như những nguy cơ hiện nay biến thành hiện thực trong một ngày nào đó thì tính mạng của người dân sẽ bị chôn vùi dưới hàng triệu mét khối nước. Sự hy sinh mà chủ đầu tư kêu gọi hẳn là có ý nghĩa chính cho việc kiểm điểm rút kinh nghiệm của nhà đầu tư lẫn cơ quan chức năng?
Thật chí lý khi mà nhiều người dân nói rằng họ mong vợ con, cha mẹ các vị có thẩm quyền, các nhà khoa học từng đến ngó dự án và các loại nhà liên quan đến con đập này, đến sống chung với người dân vài ngày để cảm nhận được cái giá của sự hy sinh. Nhà đầu tư không lo cho con đập, bởi vì nó được thiết kế “đảm bảo an toàn” và tồn tại nhiều trăm năm sau, và nhà đầu tư cũng không phải lo cho dân, bởi theo họ thì nhà dân tự thân nó có tuổi thọ ngắn ngủi hơn con đập, việc nứt sập lúc nào chỉ còn là chuyện của thời gian.
Xin hãy hiểu thực sự đó là tội ác.

Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2012

Cách nghiên cứu động đất làm dân sợ




Đánh giá động đất cho giai đoạn tiền dự án và thiết kế kỹ thuật là rất thiếu dữ liệu, bởi vậy thiếu độ tin cậy. Cách nghiên cứu động đất sau khi đã xảy ra hàng chục trận động đất ở khu vực Sông Tranh lại càng đáng sợ hơn.
Cách nghiên cứu động đất làm dân sợ
Nguy cơ "tai biến" của thuỷ điện Sông Tranh 2 là rất lớn. Ảnh: T.L
Dân không an tâm

Thông cảm với các nhà khoa học về sự thiếu thiết bị và thiếu kinh phí, nhưng với việc thiếu chuyên gia kiến tạo địa chấn ở Viện Vật lý địa cầu và không có cách tiếp cận nghiên cứu một cách hợp lý đã làm cho cán bộ và nhân dân huyện Bắc Trà My thiếu tin tưởng vào các kết luận của các nhà khoa học.

Nhân dân cảm nhận trận động đất ngày 17. 9 mạnh hơn trận động đất ngày 3. 9. Nhưng đó là cảm giác và rõ ràng không chính xác. Bởi vậy sơ đồ đẳng chấn và tâm chấn vừa được xây dựng bằng số liệu thăm dò trong dân chúng ở một thời gian ngắn trong một khu vực có địa hình phân cắt, phân bố dân cư không đồng đều là khó có độ tin cậy... Đến bây giờ, sau hàng chục trận động đất mà vẫn chưa xác định được chính xác cấu trúc chấn tiêu, vị trí chấn tiêu nằm ở đâu, trong loại đá gì? liên quan với đứt gãy nào? bao nhiêu độ richter? thì quả là cán bộ và nhân dân địa phương không thể không lo lắng, không an tâm, không tin là đúng. Theo sơ đồ đường đẳng chấn dộng đất M=4,2 ngày 3.9.2012, chấn tâm đâu có rơi vào hồ chứa ST 2, phải chăng là ST 3.

 Các nhà địa chấn cho rằng, động đất ở đây là động đất kích thích do tích nước, sau một thời gian sẽ hết đi là chỉ đúng một nửa, không hoàn toàn đúng. Động đất kích thích liên quan với sự tăng lên nhanh chóng trường ứng suất đàn hồi, song ở đây còn có sự liên quan với sự khuých tán nước từ hồ chứa đến độ sâu chấn tiêu, có sự liên quan của đứt gãy đang hoạt động với động đất kích thích hồ chứa.

Có ý kiến lấy trường hợp động đất ở hồ Hòa Bình áp đặt vào đây chưa chắc đã đúng. Ở hồ chứa Koyna - nằm cách thành phố Pombay - Ấn Độ 500km - xảy ra các trận động đất M>=4.0 vào những năm 1967, nhưng đến tháng giêng năm 1994 lại tiếp tục xảy ra động đất với M>=5.0. Cũng không có cơ sở khoa học nào để bác bỏ trong tương lai sẽ xảy ra động đất với magnitude 6, 5 độ richter. Trong dự báo động đất vừa qua, các tác giả đã không đánh giá đúng vai trò của các đứt gãy đang hoạt động, đặc biệt là đứt gãy Đ - T Bắc Trà My và hệ thống đứt gãy TB - ĐN và B - N giao cắt với nó.

Đặc biệt lại đưa đứt gãy Tam Kỳ - Phước Sơn và đứt gãy Tà Vi - Hưng Nhượng để lý giải nguồn gốc động đất ở đây lại càng không đúng, chỉ làm cho nhân dân thêm lo lắng. Bản chất các trận động đất Sông Tranh vẫn là động đất kích thích hồ chứa (reservoir - induced seismisity), có phức tạp hơn khi liên quan với các mặt đứt gãy đang hoạt động. Nhưng không phải là động đất kiến tạo. Các trận động đất liên tục xảy ra vừa qua thực chất là một quá trình giải phóng năng lượng, giải tỏa ứng suất, đóng vai trò giảm thiểu cường độ phá hủy. Khoảng lặng thời gian có thể mới là một nguy cơ đáng sợ. Các trận động đất vừa qua có thể chỉ là tiền chấn (foreshock), động đất cực đại (mainshock) chưa đến. Bởi vậy không thể xem các trận động đất ở đây là dư chấn (aftershock).

Sức ép lên các nhà khoa học
Trong cơ chế thị trường, sức ép của chủ đầu tư, chủ doanh nghiệp lên các nhà khoa học, kỹ thuật là rất lớn. Hãy tính toán, trong trường hợp nhà máy ngừng hoạt động, doanh nghiệp sẽ mất nhiều nghìn tỉ đồng. Bởi

vậy không ai muốn nghe “khuyết tật” của công trình. Khi nghiên cứu được tiến hành trên kinh phí của doanh nghiệp, các nhà khoa học phải có bản lĩnh mới đứng được trên đôi chân của mình. Thật ra, các tuyên bố an toàn liên tục của các nhà khoa học và cơ quan quản lý nhà nước vừa qua là rất thiếu thận trọng.

 Nguy cơ “tai biến” của TĐST 2 là rất lớn. Nguy cơ gián tiếp là làm méo mó các dữ liệu khoa học và không quan tâm đến hậu quả. Nguy cơ trực tiếp là động đất phá hủy và trôi đập, sóng thần hủy diệt. Nguy cơ ở đây nằm ở chỗ kết cấu địa chất công trình nền móng kém bền vững bao gồm thành phần đá, đứt gãy đang hoạt động cùng với đới cà nát và sự biến đổi của chúng dưới tác động của nước hồ chứa. Động đất là yếu tố cuối cùng đưa sự kém bền vững của nền móng công trình trên đi vào thảm họa. Cán bộ địa phương Bắc Trà My nói rất đúng rằng, sự lo lắng ở đây là về tai biến kép - động đất và trôi đập. Nhân dân BắcTrà My có quyền đòi hỏi doanh nghiệp phải có quy trình điều tiết TĐST 1, 2 và 3 để giảm thiểu nguy cơ tai biến, phải có kịch bản trôi đập Sông Tranh 2, di dân ra khỏi vùng có khả năng tai biến.

Dù sao thì cũng có thể tự an ủi rằng, TĐST 2 chưa phải là Kobe hay Chendai.
 Vụ các hộ dân kiện EVN tích nước hồ thủy điện Sông Tranh 2 gây ngập nhà: Người dân lại thua kiện

Ngày 20.9, TAND tỉnh Quảng Nam mở phiên tòa phúc thẩm vụ án các hộ dân ở huyện Nam Trà My đòi Tập đoàn Điện lực VN (EVN) bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng do việc tích nước của thủy điện Sông Tranh 2 gây nên. Các hộ dân gồm Thái Việt Hà, Phạm Đức Hội, Hoàng Ngọc Trác, Ngô Tấn Tiến (cùng trú tại xã Trà Dơn, huyện Nam Trà My) kiện dân sự đối với EVN về hành vi tích nước gây ngập làm hư hỏng tài sản, yêu cầu EVN bồi thường từ 82-138 triệu đồng cho mỗi hộ. Trước đó, TAND huyện Nam Trà My đã xử sơ thẩm tuyên EVN không có trách nhiệm bồi thường cho các hộ dân nói trên vì lỗi thuộc về nguyên đơn do không chịu di dời tài sản. Tại phiên phúc thẩm. HĐXX phúc thẩm đã bác kháng cáo của các hộ dân và giữ nguyên các bản án sơ thẩm, với lý do EVN không có lỗi và các hộ dân không đưa ra được chứng cứ thiệt hại.       T.T.Thư
TSKH Phan Văn Quýnh


Thứ Ba, 11 tháng 9, 2012

Đất trời đã nổi giận


Đất trời đã nổi giận


Công nhân đang trám những chổ nước chảy ra bằng hóa chất, được thực hiện một cách rất thủ công.
Những ngày cuối tháng 8  vừa qua đã chứng kiến nỗi  kinh hoàng của người dân Trà My Quảng Nam trước nguy cơ vỡ đập Sông Tranh 2, sau khi xảy ra sự cố thấm, nứt  và nước chảy ồ ạt ra phía hạ du tại đập chính, ngay giữa mùa lụt bão.
Các ngành chức năng đã đổ xô đi “xây dựng phương án ứng phó thảm họa vỡ đập”,phương án mà ngay cả những người  chức trách cũng nhìn nhận “phải có thời gian khảo sát nghiên cứu tính toán kỹ lưỡng nên chưa thể hoàn thành trong năm 2012”.
Thủy điện Sông Tranh 2 có hồ chứa lớn nhất khu vực miền Trung, diện tích lưu vực 1.100km2, lưu lượng hồ chứa khoảng 730 triệu m3 nước.Công trình có ảnh hưởng trực tiếp đến vùng hạ du của 7 địa phương gồm Bắc Trà My, Tiên Phước, Hiệp Đức, Nông Sơn, Duy Xuyên, Điện Bàn và cả  thành phố cỗ Hội An.
Theo dư luận báo chí  và nhận định của người dân  tại chỗ thì  đây là “ bài học đắt giá nhất cho những ai có trách nhiệm. Nếu họ biết đặt lợi ích của người dân lên trên hết thì đã không mắc sai lầm tương tự như vậy. Thảm họa có khả năng xảy ra với thủy điện Sông Tranh 2 chắc chắn là nhân tai chứ không phải thiên tai ” .
Chưa hết bang hoàng  trước thảm họa vỡ đập có thể xảy ra, thì liền sau ngày Quốc Khánh  khu vực thủy điện Sông Tranh 2 lại rung chuyển mạnh.Cùng với những đợt rung chuyển là những vụ  nổ trong lòng đất. “Những tiếng nổ kinh hoàng giữa đêm tối, nhà cửa rung bần bật, cả thị trấn bỗng nhốn nháo, hàng ngàn người dân đổ ra đường suốt đêmĐiều đáng lo ngại là vụ động đất xảy ra ngay khu vực thủy điện Sông Tranh 2 – nơi đang có những vấn đề còn băn khoăn về sự an toàn của đập tích nướcTiếng nổ như ai đánh bom sát tường nhà. Ly, tách trên bàn đổ ầm xuống đất. gạch ngói vỡ nát đổ ập xuống trước sân nhà, tường gạch dày 15cm cũng bị đổ. Nghe tiếng xe chạy ngoài đường cứ ngỡ tiếng nước ầm ào từ thủy điện Sông Tranh đang ùa về. Toàn vùng mất điện khiến người dân càng hoang mang hơn”.
Chủ tịch huyện Bắc Trà My còn cho biết : “Khoảng 5 ngày trở lại đây ở Bắc Trà My liên tục có hiện tượng rung, nhưng đây là trận rung lắc mạnh nhất từ ngày thủy điện Sông Tranh 2 tích nước đến nay. Người dân rất lo lắng.Thế nhưng Trưởng Ban quản lý dự án thủy điện 3 vẫn  cho rằng chưa có dấu hiệu gì ảnh hưởng đến công trình thủy điện, tuy… chưa có kết quả  thu thập số liệu từ các máy đo động đất”.
Chưa có kết quả đo đạt mà dám nói là chưa có dấu hiệu gì ảnh hưởng đến công trình thủy điện thì thật là…nói cho lấy được !
.Người dân còn cho biết  “có mấy chuyên gia động đất ở Hà Nội nói rằng rung chuyển là do đất bị kích thích vì tích nước để làm thủy điện, sau này sẽ giảm dần và hết. Nhưng giảm mô không thấy,  chỉ  thấy ngày càng mạnh hơn lại còn nổ nữa ”. Có người còn nhắc : “Hồi tháng 10-2011, đã có rung chấn xảy ra lần đầu, và nhiều người đã cảnh báo hiện tượng trượt đất, nhưng  vẫn bị làm ngơ… Mấy cái Viện hay Bộ gì đó cứ hứa lấp máy đo đạt  hay máy nầy máy nọ mà chẳng thấy làm.. Hiện nước trong lòng hồ vẫn ở dưới mực nước chết (cao trình dưới 140m), mưa ít, nước về hồ không nhiều.Liệu khi nước đầy mà có động đất tiếp thì mọi việc sẽ ra sao”.. .          
          Giám đốc “Trung tâm báo tin động đất và cảnh báo sóng thần” cho biết “xu thế động đất ở khu vực này chưa giảm khi trận sau có cường độ lớn hơn trận trước và xảy ra nhiều hơn…. Chấn tâm động đất không phải chỉ nằm trong khu vực hồ chứa mà có trận xảy ra ngay trong hồ chứa, có trận sau hồ chứa. Như vậy có khả năng là nước ở hồ thủy điện thấm theo đứt gãy làm cho hoạt động của đứt gãy phức tạp hơn”…
Vậy  mà  hôm qua, 05/9/2012, Bộ Trưởng  Bộ Xây Dựng VN thông báo đã “kiểm tra” mọi thứ, từ“hiện trạng thi công  tại đập, các hư hõng có thể ảnh hưởng đến độ an toàn của đập, công tác quản lý, vận hành, điều tiết duy tu bảo dưỡng”… để đi đến kết luận : “về an toàn của đập cho phép tích nước trở lại“.
“Kết luận về an toàn cho phép tích nước  trở lại”, nhưng  Bộ trường  lại yêu cầu “đơn vị chủ quản công trình cần hoàn thành một số việc mà phía tư vấn độc lập yêu cầu để…quá trình vận hành khai thác công trình đảm bảo an toàn”. Và “Hội đồng nghiệm thu nhà nước phối hợp với Bộ Công thương cần vào kiểm tra tình hình”! Như vậy thì các trò  quen thuộc  “kiểm tra kiểm tra, kết luận kết  luận” lại cứ tiếp diễn như trong nhiều chục năm qua.
Đến đây không ai không nhớ tới thảm họa động đất và sóng thần ở nhà máy điện hạt nhân Fukushima ở Nhật.Nhưng  người ta cứ cố sống cố chết  duy trì dự án nhà máy điện hạt nhân ở Ninh Thuận. Mà không cần trưng cầu ý dân như nhiều nước đã làm, cũng không cần đưa ra thảo luận.sâu rộng  trong nhân dân, bất chấp những cảnh báo của nhiều chuyên gia Việt Nam có uy tín hiện đang làm việc ở nước ngoài.
Không biết giữa các lãnh đạo, chuyên gia  ở đây và ở Nhật , ai hơn ai, về tài năng và tinh thần trách nhiệm  . Nhưng theo nhân định chung  của nhân dân Nhật thì lãnh đạo của họ luôn nói dối về  thảm họa  ở Fukushima.Trước thảm họa , sau thảm họa đều nói dối.Nói dối rồi xin lỗi, xin lỗi rồi nói dối tiếp. Còn ở đây thì trong tự điển hình như không có hai tiếng xin lỗi…
         Theo trí nhớ của nhiều người  thì hằng trăm năm qua, người dân từng sống ở đây chưa hề thấy Hà Nội , Sài Gòn rung chuyển khiến cư dân phải chạy ra đường như cách đây  mấy năm. Và bây giờ thì mặt  đất Trà My xứ Quảng  phải tức giận đến nổ tung rung chuyển.Tại sao ? Tại vì người ta cứ liên tục không ngừng dối gạt và chọc giận người dân thì làm sao đất trời không nổi cơn thịnh nộ cho được.
Đã có người ở Lâm Đồng  hết chịu nỗi phải ra tận Hà Nội để hỏi : “Người Việt Nam  chúng ta đâu có thiếu lao động phổ thông, nhưng tại sao các dự án bôxit trên Tây nguyên lại toàn lao động Trung Quốc?”.Và nhiều người khác cũng đã  hỏi : “Tại sao bao nhiêu công trình trọng điểm, chiếm  toàn những vị trí xung yếu yết hầu của đất nước, lại dồn hết cho các công ty Trung Quốc” ?
Lòng dân là lòng trời.Đã tới lúc phải ăn ở thật lòng  với dân, và đuổi cổ hết bọn giặc ngoài, dù chúng ẩn núp ở đâu..Đừng tiếp tục  chạy theo tham vọng lợi quyền  và dối gạt chọc giận người dân nữa . Để đừng chọc giận trời dất. Và để sau cùng không phải nghe tiếng thét  : CÚT. /.
( 06/9/2102,HNN )

Run rẩy trước sự thật


Run rẩy trước sự thật


Sợ thật đấy nhỉ. Viết cái gì bây giờ cũng sợ. Danh sách khuyến cáo điều không nên viết mỗi ngày lại được bổ sung thêm vài thứ: hôm trước thì bảo viết vụ bắt này thì theo TTXVN, theo cơ quan điều tra…không comment, không suy luận. Hôm sau thì bảo: có thể đưa tin giá vàng, giá usd nhưng không được cho là do ảnh hưởng bắt ông này, ông kia…
Mà tin tức bây giờ loạn thật. Tin đồn thì có lúc rất đúng, lúc không, lúc rất tào lao, nghe là biết toàn tin tào lao…Nhưng trên báo chí chính thống cũng kém gì. Đầy lúc tin tào lao hoặc có Tin đăng thì đăng một lúc lại gỡ, không một lời giải thích tại sao gỡ như bài về Đặng Thành Tâm ôm 600 tỷ đi đâu trên Petrotimes, rồi tin cũng về Dương Chí Dũng bị bắt ở đâu, thế nào..lên được một tý cũng gỡ. Các bài đả phá anh Huệ không chịu giảm thuế nk xăng dầu cũng gỡ…loạn hết cả lên. Mà những cái bị gỡ có phải cái nào cũng sai đâu: ví dụ cái bài về anh Huệ ko chịu giảm thuế nk xăng cho dân tình bớt chút tiền mua xăng ..của Phamtuyentpo trên Tiền Phong có qué j đâu mà cũng gỡ.
Mấy tuần trước, có bạn nào lên FB than thở: “Cái đắt giá nhất ở Việt Nam hiện nay là sự thật”. Một câu nói đáng suy nghĩ. Đúng thế. Chỉ cần có chỗ nào đưa ra những thông tin không những hay mà lại đúng thì thiên hạ đổ xô vào xem ngay. Đơn giản là người ta cần thông tin, cần sự thật. Hàng trăm tờ báo cả báo in, báo online đang kêu khó khăn. Đừng chỉ bảo là do kinh tế khó khăn, dn ít quảng cáo…uh thì có lý do đó nhưng cái chính là thiếu những thông tin giá trị, đáng đọc. Chẳng thế mà có những trang web, đọc free sao mà thiên hạ vào đọc lắm thế, hàng chục triệu lượt đọc. Nó mà chính danh, thu dược quảng cáo thì các ông ăn cám hết.
Cơ bản là có nhiều sự thật lớn và người ta đang phải lẩn tránh nó. Tôi cũng phải lẩn tránh chứ ? Nếu không lẩn tránh, tôi không thể tồn tại. Không chỉ lẩn tránh, chúng ta thực tế đang run rẩy trước sự thật. Không phải là những sự thật về chuyện giá cả, học hành, môi trường…vớ vẩn. Có nhiều sự thật vẫn được đăng tải, nó không sai nhưng chưa phải là sự thật người ta đang thực sự quan tâm. Mà là những thông tin, sự thật có thể đang gây lên những biến động, chuyển biến lớn, ảnh hưởng mạnh đến nền kinh tế, đến hầu bao, đến vận mệnh của đất nước, đến cuộc sống, tương lai của từng người chúng ta. Sự thật không chỉ bị dấu nhẹm, bị bóp mép, bị xuyên tạc…mà còn bị chính nhiều người cầm bút, trong đó có cả tôi, cả anh, cả chị…chối bỏ, lẩn tránh để tự bảo vệ mình. Hu hu.
Tôi, anh, chị…có thể viết như Huy Đức không ? Có thể không bằng nhưng cũng không kém quá xa đâu. Nhưng vấn đề là: chúng ta đang ở VN chứ không phải ở Mỹ. Chứ còn gì nữa ?.
9.9
Theo FB Mạnh Quân

Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2012

Nghệ thuật Tự do

Nghệ thuật Tự do
  Không rõ từ đâu mà nền nghệ thuật VN những năm gần đây đã sản sinh ra nhiều cái quái thai đến tội ác tột cùng của cái được cho là nghệ thuật tự do.Cái nghệ thuật lai căng không đúng chổ mà không tự do sáng tạo là thứ văn nghệ không có hồn, thành ra cái phong trào ca sĩ hát rống như Đàm Vĩnh Hưng, Phương Thanh, .... nó là biểu tượng của thứ tâm thức văn hóa hủy diệt trong văn hóa của VN  uốn nắn con người theo thứ văn nghệ chết,rẻ tiền khiến tiếng nó cất lên khác nào tiếng bò rống...cái thứ cỏ dại này nó mọc nhanh và tràng lang trong tâm thức tuổi trẻ của VN.
Còn đâu nữa thời kỳ vàng son của nghệ thuật và âm nhạc VN đã từng khiến hàng triệu trái tim khát khao với đời sống tâm linh của dân tộc, có một thứ văn hóa trừu tượng luôn đi sâu trong tâm thức con người như những bài "ru con ngủ" như từng nhịp tim của đấng sinh thành đưa con vào đời khi chưa biết nói tới suy nghĩ, đó chính là thứ văn hóa trừu tượng nhưng nó để lại cả một bầu trời văn nghệ tự do với nghệ thuật tuyệt tác do cha mẹ cấu trúc thành, đó là tâm thức của văn hóa khác hẳn với thứ văn hóa "ăn liền" do cái đua đòi thiếu giáo dục sinh ra, nó cướp luôn cả tâm hồn con người được sanh ra với những quyền thiêng liêng để được bảo tồn cùng văn hóa, làm thăng hoa tâm hồn và được phát triển theo lẽ sống của tự nhiên, cái hồn văn hóa của đám ca sĩ như Đàm vĩnh Hưng, Phương Thanh... luôn gieo và thắt chặt vào lòng người như những cây cỏ dại nên chỉ một khoảnh khắc nào đó trong cuộc sống quá mệt mỏi thì đúng cái lúc ấy nó phát sinh ra từ cái chết chóc đã đưa vào tâm hồn làm mảnh đất gieo rắc tội ác. Đấy là tội ác của nền giáo dục không đúng chỗ và văn hóa tính của nó là thứ vũ khí giết đi cái văn nghệ và nhồi nhét  đã tự biến con người thành loài cỏ dại...       
  Tội ác chỉ chưa được phát ra mà thôi, đấy ai có thể diễn giải cho những cái giết người Vô Cảm hay những hành động Vô Cảm là do từ đâu mà phát xuất ra trong cái tâm thức của con người không? Hành trình đi vào tâm thức về một thứ văn  hóa rẻ tiền để thấy rõ được hơn những cái vô lý và vô thức đã tạo ra những cái Vô Cảm bình thường nhất để tự trở thành thứ văn hóa vô cảm mọc chung với loài cỏ dại.

Thứ Năm, 6 tháng 9, 2012

Quan Làm Báo và cuộc chiến thông tin



Tôn Tử. Ảnh: Internet
Trong cuộc chiến vùng Vịnh (1990-1991), do làm chủ hoàn toàn thông tin trên chiến trường nên Hoa Kỳ đã khuất phục được Iraq một cách chớp nhoáng.
Khi đó, Trung Quốc nhận ra vai trò to lớn của mặt trận không tiếng súng nên đã đầu tư khá nhiều tiền của cho mục đích này. Chiến lược của họ khá đơn giản, chỉ cần thành thạo 36 kế sách của Tôn Tử binh pháp, có thể đối đầu với Hoa Kỳ hùng mạnh.

Báo cáo Quốc hội Mỹ năm 2007 đã nói rõ, nhiều cuộc tấn công qua mạng vào Bộ Quốc phòng, chính phủ, các bộ, các ngành…có dấu vết từ Trung Quốc.
Thay vì dùng vũ lực chiếm Đài Loan, các nhà chiến lược quân đội Trung Quốc định dùng thông tin gây nhiễu trên mạng máy tính của đảo quốc này. Trong lúc đó, mạng của quân đội tìm cách trì hoãn mọi lệnh trợ giúp từ Hoa Kỳ để Đài Loan hiểu rằng, cần đầu hàng trước khi Mỹ tới. Chiến thắng không cần súng đạn.
Chỉ cần vài ví dụ nhỏ trên cũng đủ biết chiến tranh thông tin trong thời đại internet là vô cùng lợi hại và nguy hiểm cho những ai không hiểu rõ.
Đối phương ngồi ở một nơi nào đó, với cái máy tính xách tay, modem 4G xuất xứ từ Trung Quốc, và ly café Highland ngay tại Hà Nội, vẫn có thể lũng đoạn cả một quốc gia, thông qua các tin gây rối loạn cho dân chúng, các nhà lãnh đạo dễ đưa đến các quyết định sai lầm.
Mấy ngày gần đây, trang Quanlambao (QLB) bỗng người ra kẻ vào đông nghịt, lúc nào cũng vài nghìn người truy cập. Trong vòng hai tháng xuất hiện đã có tới 15 triệu hít, một con số khổng lồ.
Tin blog cá nhân mà gây tò mò cao độ ở một xứ mọi thông tin đều mù mờ. Việc người đọc tìm đến một nơi có nhiều thông tin thâm cung bí sử là hoàn toàn có thể hiểu được.
QLB đã đoán trúng tâm lý người Việt đang đói thông tin nghiêm trọng. 700 tờ báo đưa tin theo hiệu lệnh, người đọc đã quá quen chuyện này rồi, nên đã không tìm đến nguồn tin chính thống.
Tin vỉa hè lên ngôi là do sự cấm đoán thông tin và dễ gây ra hiểu lầm. Có thể ai đó đã cố vấn rằng, để bảo vệ chế độ, cần hạn chế hay quản lý chặt thông tin. Nhưng đó là cách làm mất lòng tin của dân chúng vào nhà cầm quyền. Kẻ lên kế hoạch chiến tranh chỉ đợi có thế.
Sự trùng lặp đến không thể tin nổi là vụ bắt bầu Kiên do QLB “đánh” mấy tháng trời. Thông tin về số liệu ngân hàng, của các đại gia khá chính xác.
Nó lại đúng vào thời điểm phê và tự phê của BCT. Sự đồn đoán về đấu tranh phe phái hoàn toàn có thể hiểu được, vì dân chúng bức xúc về tham nhũng, đạo đức xuống cấp, kinh tế mong manh, dễ đổ vỡ. Người ta thì thào về tài sản của người này người kia, do đâu mà có, ai đó chuyển ra nước ngoài hàng tỷ đô la.
Ảnh hưởng của QLB mạnh tới mức mà Thủ tướng NT Dũng phải nói gián tiếp, chính ông chỉ đạo bắt bầu Kiên và sau đó được trưởng ban chuyên án, Trung tướng Phan Văn Vĩnh, nhắc đi nhắc lại mấy lần trên báo chí.
Quan Làm báo bị tấn công 28-8-2012. Ảnh: HM
Tin đồn đoán về người này bị bắt, người kia bị câu lưu, phần đông là sai,  người bị ảnh hưởng phải thanh minh, thanh nga, và hàng triệu người đọc được vài ngày hả hê.
QLB đã gây ảnh hưởng không nhỏ trong dư luận. Trong vài ngày, TTCK Việt Nam bốc hơi 5 tỷ đô la. Độc giả có cảm giác rằng, đang có cuộc đấu tranh nội bộ một mất một còn giữa giới chóp bu, và blog này có vẻ được sự bao che của một phái nên mới có nguồn tin nóng như thế.
Nhưng một blog cả triệu người truy nhập lại dùng ngôn từ thô thiển, viết rất ẩu, thông tin nhiễu loạn, lúc đúng, lúc sai. Tâm lý người đọc hoang mang và mất phương hướng, biết đọc gì, tin gì trong lúc này.
Rõ ràng, QLB là một bộ máy của chiến tranh thông tin đã được khởi động, dù khó đoán được do ai đưa ra. Nhưng mục đích thì rất rõ: gây chia rẽ nội bộ, phá hoại hệ thống kinh tế, ngân hàng vốn yếu kém của Việt Nam, người dân không còn tin vào lãnh đạo và đất nước chìm vào rối loạn thông tin.
Muốn nói gì thì nói, QLB đã giúp chúng ta mở mắt ra rất nhiều. Hiện nay, QLB đang bị đánh phá, giao diện bị mất, dù có bị xóa thì hậu quả để lại đã vô cùng tai hại.
Khó ai có thể tin nếu QLB tìm cách hạ bệ Obama tại nước Mỹ bằng cách làm nghiệp dư này. Bởi đơn giản, hàng thế kỷ qua, người dân Mỹ đã quen với nhưng thông tin chính thống, kịp thời, chính xác, và minh bạch từ nhà cầm quyền.
Tổng thống có tài sản giá trị bao nhiêu, sức khỏe ra sao, thậm chí đi chữa răng cũng được cả nước biết đến.
Lạm phát, kinh tế chao đảo hay tín hiệu tốt lành, phần trăm người thất nghiệp, số lính chết trận hay chi tiêu quân sự… họ chỉ tin vào số liệu của FED, của Bộ Lao Động, Tổng cục Thống kê hay Lầu Năm Góc đưa ra.
Để đấu lại với cuộc chiến thông tin trong một thế giới toàn cầu hóa đầy cơ hội, thách thức và ẩn chứa cả hiểm họa, những nhà quản lý thông tin, truyền thông của Việt Nam cần có một tư duy khác về đa chiều, về báo chí mở, minh bạch trong chính phủ và dân chủ thông tin.
Một khi còn để dân chúng tìm tin vỉa hè như trang QLB để đọc thì chúng ta sẽ thua trong cuộc chiến thông tin ngay cả khi chưa bắt đầu.
nguồn HM. 28-08-2012